8.
Tôi mở máy tính và kết nối với phần mềm theo dõi ngầm trên điện thoại của Trần Cao Phi.
Những bức ảnh, âm thanh và tin nhắn trên điện thoại của ta liên tục gửi đến. Phần mềm quảng cáo chỉ là cái cớ, thực tế là phần mềm theo dõi có biểu tượng tương tự.
Dù hắn ta xóa đi cũng vô ích thôi, trừ khi format lại điện thoại, nếu không phần mềm độc sẽ tiếp tục đánh cắp thông tin.
Tôi luôn nhắc nhở Tiểu Hà không nên tải các ứng dụng không rõ nguồn gốc, đặc biệt là không cấp quyền truy cập không cần thiết.
Dù sao, thông tin cá nhân trên điện thoại rất quan trọng và không tuỳ tiện tiết lộ cho những người khác.
Những mục tiêu trước đây của tôi thường là người nổi tiếng hoặc người giàu có, họ đều rất cảnh giác.
Không ngờ Trần Cao Phi lại dễ dàng mắc bẫy như thế, tiết kiệm khá nhiều công sức cho tôi rồi.
Xem tin nhắn, tôi thấy vòng bè của Trần Cao Phi rất hẹp, chủ yếu chỉ có người thân và đồng nghiệp. Các cuộc trò chuyện chủ yếu là với đối tượng hẹn hò và nhân viên massage.
Đối tượng hẹn hò không lâu dài, đối tượng duy trì lâu nhất là “Nhân viên massage số 18 tại tiệm Foot Massage.”
Tôi đã hẹn gặp Tiểu Nhu.
Trong lúc chờ đợi, tôi xem các bình luận.
[Mặc đồ như thế chắc chắn không phải là hạng con đứng đắn, tôi đã hẹn qua mấy người ở diễn đàn rồi.]
[Đừng có tin, nhiều sinh viên đi vay nợ cũng việc này, chỉ khoảng một nghìn là chơi rồi.]
[Nếu không tin, inbox tôi, tôi có quay cả video chơi mấy con nhỏ đó đấy.]
Người khác có thể diễn không giống, ta thì không giống diễn.
Vừa hay, tôi có thể gương cảnh cáo cho người khác.
Tôi thu thập tất cả các tài khoản liên kết của tài khoản bình luận. Tôi còn ghi lại lịch sử giao dịch và những lời bình luận đó để báo cáo với cảnh sát.
Tôi còn thông báo cho Xuyên Tử để cậu ta theo dõi kết quả xác minh của cảnh sát.
9.
Tiểu Nhu là một rất trẻ, khoảng bằng tuổi Tiểu Hà. Cô ấy hỏi tôi có phải là người quen giới thiệu không.
Tôi trả lời: “Trần Cao Phi là tiền bối tại cơ quan của tôi, ấy giới thiệu tôi đến đây.”
Tiểu Nhu mất tự nhiên. “Hóa ra là công chức, trông trẻ thật đấy.”
Trong lúc massage, Tiểu Nhu tìm cách trò chuyện, hỏi tôi có mối quan hệ với Trần Cao Phi như thế nào. Tôi suy nghĩ một lúc rồi : “Bình thường. Tôi không thích ta, ta rất thích giáo huấn người khác, lắm lời phiền lắm.”
Tiểu Nhu khúc khích. Tôi tiếp tục phàn nàn vài câu, cuối cùng ấy mở lòng.
“Anh ta đúng thật kỳ quặc! Tôi phải tiếp lời ta để ta mở thẻ khách hàng. Mà ta chỉ mua phiếu giảm giá 9 đồng có một lần, mà cứ trò chuyện phiền tôi suốt nửa năm đấy!”
Tôi hỏi ấy mức độ kỳ quặc như thế nào.
Cô ấy đưa ra tin nhắn trò chuyện cho tôi xem.
Trần Cao Phi: [ Tiểu Nhu, công việc này không có triển vọng đâu, em có bằng đại học không?]
Tiểu Nhu: [Nếu có bằng đại học thì sao tôi phải đi massage.]
Trần Cao Phi: [Tiếc ghê nha, em là một tốt, nếu có bằng đại học, có thể giới thiệu em thư ký cho nha~]
Tiểu Nhu: [……]
(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)
Trần Cao Phi: [Điểm xuất phát của em vốn dĩ đã thấp hơn người khác rồi, em càng cần phải nỗ lực hơn!]
[Nỗ lực đến hơi thở cuối cùng, chiến đấu đến mức cảm bản thân!]
Bạn thấy sao?