Tra Nam, Bạch Nguyệt [...] – Chương 7

Sau khi Xuân Đào chết, thái độ của Tạ Vân Từ đối với Khương Uyển Uyển rõ ràng thay đổi.

Khương Uyển Uyển ước chừng cũng cảm nhận Tạ Vân Từ lãnh đạm, vì lừa gạt tín nhiệm của hắn, bắt đầu giả bệnh, lừa lấy sự đồng cảm của hắn:

“A Từ, lúc ấy ngươi hàn độc phát tác, chúng ta ở trong sơn ôm nhau sưởi ấm. Sau đó ta liền bị chứng nhiễm lạnh, đến giờ vẫn không thể chữa khỏi. Hai ngày nay thời tiết chuyển lạnh, ta lại bắt đầu không thoải mái.”

Tạ Vân Từ tuy hoài nghi, vẫn bị Khương Uyển Uyển vài ba câu che mắt.

Nhưng ta sao có thể để cho ả thực hiện đây?

Ta len lén bỏ bã đậu vào canh của Khương Uyển Uyển, sau khi Khương Uyển Uyển uống xong bắt đầu thường xuyên lên nhà xí, tất cả lời dối trá rằng bởi vì chứng hàn không thể xuống giường đều lộ ra, ả ngược lại đi đứng rất lưu loát.

Tạ Vân Từ biết là ta tay chân trong canh của Khương Uyển Uyển, trực tiếp kéo ta đến trước giường, muốn ta quỳ xuống xin lỗi Khương Uyển Uyển.

Ta khoanh tay trước ngực, đem chén nước canh còn thừa hơn phân nửa đưa đến trước mặt Tạ Vân Từ, :

“Đậu phụ có vị cay, tính ôn, ngâm nước mà ăn, có thể gột rửa tạng phủ, khai thông cơ thể, đặc biệt nơi bị tích tụ, giảm chướng bụng.”

“Nghe phu quân năm đó trúng độc cực kỳ âm tà, người y thuật không đủ, sợ là không có biện pháp cứu phu quân một mạng. Ta cũng rất tò mò, Khương nương y thuật đã tinh thông như , sao lại không phân biệt trong canh này có bã đậu vị cay?”

“Theo ta biết, vọng văn vấn thiết*, nhận biết thảo dược là kiến thức cơ bản của đại phu.”

(*Vọng văn vấn thiết - 望闻问切: tứ chẩn, bốn phương pháp chẩn đoán bệnh trong y học cổ truyền Trung Quốc gồm , ngửi, hỏi, cắt. Vọng là quan sát trạng phát triển, sắc mặt, lưỡi, biểu cảm của bệnh nhân; Ngửi là nghe tiếng chuyện của bệnh nhân, ho, thở dốc, và ngửi thấy mùi hôi miệng, mùi cơ thể của bệnh nhân; Hỏi là hỏi bệnh nhân về các triệu chứng mà họ cảm thấy, các bệnh mà họ đã mắc trước đây. Cắt là dùng tay bắt mạch hoặc ấn bụng chẩn đoán xem có gì bất thường hay không. Thông thường, bốn phương pháp này sử dụng kết hợp với nhau, gọi là bốn chẩn đoán.)

Khương Uyển Uyển bị ta chặn á khẩu không trả lời , ả cắn môi trầm mặc trong chốc lát, mới dập đầu trả lời:

“Ta đây không phải bị bệnh sao? Nhất thời không quan sát cũng có thể lý giải.”

Ta lạnh:

“Vậy sao? Hay là ta đi hỏi phủ y?”

Khương Uyển Uyển còn muốn phản bác, Tạ Vân Từ đứng ở một bên lại đột nhiên mở miệng:

“Đủ rồi! Hôm nay tất cả mọi người đều mệt mỏi, nghỉ ngơi trước đi.”

Dứt lời hắn không để ý Khương Uyển Uyển giữ lại, lập tức rời đi.

Đêm đó hắn liền bắt đầu điều tra thân phận Khương Uyển Uyển.

Giả chung quy vẫn là giả, cũng không cần ta cố ý cung cấp manh mối, chỉ qua một đêm, tâm phúc Tạ Vân Từ liền mang về tin tức mới.

Bọn họ tra ra thời điểm Tạ Vân Từ bị người đuổi , Khương Uyển Uyển đang cùng người nhà ở Giang Nam du sơn ngoạn thủy, căn bản không có khả năng đến Ngô Đồng sơn cứu người.

Ân nhân cứu mạng Tạ Vân Từ nửa năm qua thật lòng chờ đợi, lại là một kẻ lừa đảo từ đầu đến cuối.

Sau khi biết chân tướng, Tạ Vân Từ nổi giận đùng đùng đi tiểu viện của Khương Uyển Uyển.

Ta tựa ở ngoài viện, nghe bên trong Tạ Vân Từ đè nén lửa giận gầm nhẹ, chỉ cảm thấy vui sướng.

Khương Uyển Uyển ngay từ đầu còn muốn giảo biện, cho đến khi Tạ Vân Từ lấy ra chứng cớ, ả lại đột nhiên mở miệng:

“Ta biết, ta mạo danh thân phận ân nhân cứu mạng của ngươi quả thật không đúng. Nhưng đó là bởi vì ta thật sự ngươi. A Từ, nửa năm nay ta đối với ngươi cảm chân thành, ngươi thật muốn bởi vì chút chuyện nhỏ này lạnh nhạt ta sao?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...