Tra Nam, Bạch Nguyệt [...] – Chương 6

Sư phụ Liêu Thanh Sơn từng với ta, tỷ tỷ là y sĩ với tài năng độc nhất.

Nàng có khả năng nếu đã gặp qua là không quên , đối với những điển cố y học kia lại thuộc như lòng bàn tay.

Nhận biết thảo dược vẫn là một môn quan trọng nhất trong y thuật, độ khó mặc dù lớn, tỷ tỷ vẫn học rất khá.

Người trong sư môn luôn cho rằng bản lĩnh nhận biết thảo dược của tỷ tỷ là bẩm sinh, chỉ có ta biết, nàng vì học tốt môn y thuật này, thường xuyên một mình lên núi, mặc kệ giá lạnh hay là mùa hè nóng bức, ở trong núi rừng cả ngày.

Chính bởi vì nàng luôn một mình lên núi hái thuốc, tám năm trước mới có cơ hội cứu Tạ Vân Từ đang trúng kịch độc.

Tỷ tỷ từng với ta, lúc nàng gặp Tạ Vân Từ, ý thức hắn đã có chút mơ hồ.

Vì cứu hắn một mạng, tỷ tỷ đưa hắn vào trong sơn .

Nàng đã chăm sóc hắn suốt đêm trong hang đó.

Khi hàn độc của Tạ Vân Từ phát tác, cả người lạnh như băng, tỷ tỷ liền ôm Tạ Vân Từ vào lòng, hai người sưởi ấm cho nhau.

Sau đó Tạ Vân Từ có chuyển biến tốt đẹp, người cũng thanh tỉnh một chút, tỷ tỷ liền muốn rời đi.

Tạ Vân Từ giữ chặt cổ tay, muốn biết tên tỷ tỷ.

Khi đó cổ họng của tỷ tỷ còn chưa có khàn.

Nàng thấy Tạ Vân Từ ăn mặc bất phàm, lại trúng hàn độc hiếm thấy, tự biết thân phận của hắn không tầm thường.

Để tránh rắc rối, nàng bịa ra một cái tên:

“Ta tên Vãn Vãn.”

Lúc trước tỷ tỷ ở Hầu phủ thấy Tạ Vân Từ, liền nhận ra Tạ Vân Từ chính là nam nhân năm đó nàng cứu trong sơn .

Ở cái tuổi thiếu nữ vừa biết đương, tỷ tỷ liền cho rằng đây là duyên phận ông trời ban cho.

Cho nên khi lão Hầu gia đề nghị nàng gả cho Tạ Vân Từ, nàng không cự tuyệt.

Nhưng Tạ Vân Từ lại là người có mắt như mù.

Sau khi hắn hồi kinh, đối với người lúc trước cứu tính mạng, hắn nhớ mãi không quên, một mực cố gắng tìm kiếm.

Khi hắn ở kinh thành thấy một chút y thuật của Khương Uyển Uyển, trực tiếp đem ả trở thành người tên gọi là “Vãn Vãn”, cũng chính là ân nhân cứu mạng.

Mà Khương Uyển Uyển cũng không biết xấu hổ mạo nhận công lao của tỷ tỷ, thay thế vị trí vốn nên thuộc về tỷ tỷ trong lòng Tạ Vân Từ.

Sau khi biết Tạ Vân Từ vì sao thích Khương Uyển Uyển, tỷ tỷ từng viết một phong thư, thẳng thắn với Tạ Vân Từ mình mới là người cứu hắn.

Nhưng Tạ Vân Từ lại cho rằng tỷ tỷ đang tranh giành cảm, từ đó về sau thái độ đối với tỷ tỷ càng thêm lạnh nhạt.

Trước kia hắn vô cùng kiên định cho rằng Khương Uyển Uyển chính là người mình tìm kiếm, hôm nay bị Xuân Đào vạch trần, cả người hắn ngây ngốc tại chỗ, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Ngay tại lúc hắn hoảng loạn, Khương Uyển Uyển đột nhiên xông lên phía trước, rút bội kiếm trong tay Tạ Vân Từ ra, hướng cổ Xuân Đào lau xuống.

Máu tươi nóng hổi phun ra, bắn lên làn váy trắng noãn của Khương Uyển Uyển, tựa như Hồng Hải Đường mà ta và tỷ tỷ thích nhất.

Đẹp quá.

Tạ Vân Từ máu đầy đất rốt cục phục hồi tinh thần, hắn không thể tin nữ nhân bên cạnh, Khương Uyển Uyển lại cúi thấp mặt, vẻ mặt vô tội:

“A Từ, nàng đến chết đều đang châm ngòi ly gián quan hệ giữa chúng ta. Ngươi không thể tin tưởng nàng, nàng là cố ý.”

Xuân Đào đây là đang trả thù ta.

Tạ Vân Từ Xuân Đào ngã xuống đất không còn hô hấp, giật giật môi, cuối cùng cái gì cũng không .

Mà cặp mắt chết không nhắm mắt kia của Xuân Đào hiện đầy hoang mang cùng không cam lòng.

Nàng gắt gao chằm chằm ta, không chịu chợp mắt.

Xuân Đào đại khái không rõ, ta rõ ràng ở trong lao cùng nàng ước định tốt, chỉ cần nàng chỉ ra và xác nhận Khương Uyển Uyển, cũng ra chuyện Khương Uyển Uyển không phải ân nhân cứu mạng của Tạ Vân Từ, ta sẽ lấy thân phận Thiếu phu nhân Hầu phủ cứu nàng một mạng.

Vì sao đến thời điểm cuối cùng, nàng đều bị Khương Uyển Uyển cắt cổ, ta cũng không có bất kỳ tĩnh gì.

Nàng cho rằng hợp tác với ta ta sẽ bảo vệ nàng chu toàn.

Nhưng nàng không biết, ta không phải là Sở Thanh Đại thiện lương ôn thuần kia, ta là Sở Bán Hạ có thù báo thù, có oán báo oán.

Lúc trước tỷ tỷ viết thư cùng Tạ Vân Từ thẳng thắn thân phận mình mới là ân nhân cứu mạng, Tạ Vân Từ không tin thì thôi, còn đem chuyện này cho Khương Uyển Uyển.

Khương Uyển Uyển chột dạ, đêm đó liền mời tỷ tỷ đi tiểu viện của nàng ngồi.

Tỷ tỷ mang theo bánh ngọt đúng hẹn mà tới, Xuân Đào dựa theo mệnh lệnh của Khương Uyển Uyển, thừa dịp tỷ tỷ không ý hạ độc trong bánh ngọt tỷ tỷ mang tới, dùng cái này vu oan tỷ tỷ muốn thay thế Khương Uyển Uyển, còn muốn nàng.

Chuyện này huyên huyên náo náo, cuối cùng là lão Hầu gia ra mặt chỗ dựa cho tỷ tỷ mới để cho nàng tránh khỏi tai ương lao ngục.

, không giữ lời hay bất cứ điều gì, ta đều không quan tâm.

Thế gian này bất luận kẻ nào, bất luận chuyện gì, nếu khiến tỷ tỷ từng chịu ủy khuất, ta đều ghi tạc trong lòng.

Một người đầy tội nghiệt, chết thì chết, ta cũng không phải Bồ Tát sống phổ độ chúng sinh!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...