Tra Nam, Bạch Nguyệt [...] – Chương 13

Sau khi mất đi đứa bé, Tạ Vân Từ đối với ta càng thêm săn sóc.

Hắn giống như muốn đem nợ nần đối với ta trước kia biến thành bù đắp, thế ta lại lựa chọn ở thời điểm hắn tỷ tỷ nhất mà rời đi.

Sau khi ta biến mất, Tạ Vân Từ hóa điên.

Nghe hắn ngày ngày đi trong phòng tỷ tỷ, trông coi tiểu viện bên kia ngồi cả nửa ngày.

Hắn tốn rất nhiều ngân lượng, chỉ vì có thể tìm tung tích của tỷ tỷ.

Tình của Tạ Vân Từ đối với tỷ tỷ, rốt cục vào tháng thứ ba sau khi tỷ ấy qua đời, mới trở nên nồng đậm nhất.

Nhưng là, hắn trèo đèo lội suối, tìm khắp toàn bộ Đại Thịnh, cuối cùng tìm lại là thi thể của tỷ tỷ.

Ta dùng băng quan cùng Bất Tử Cổ bảo tồn thi thể tỷ tỷ, để cho ba tháng vẫn không bị hủy, dung nhan vẫn như cũ.

Tạ Vân Từ ôm thi thể tỷ tỷ khóc đến tê tâm liệt phế, từng ngụm từng ngụm máu tươi phun ra ngoài.

Hắn che vị trí trái tim mình, cả khuôn mặt đau đến trắng bệch.

Ta hỏi hắn:

“Tạ Vân Từ, đau không?”

Hắn đỏ mắt, gật gật đầu.

Ta .

“Đúng, đau mới đúng, ngươi phụ tỷ tỷ, là ngươi đáng đời.”

Tạ Vân Từ trúng cổ ta hạ ở trong phòng tỷ tỷ, mỗi ngày hắn ra vào tiểu viện tỷ tỷ, thời điểm tưởng niệm tỷ tỷ, cổ trùng đều lặng lẽ bò vào trong thân thể của hắn, sống nhờ ở gần trái tim hắn.

Hắn tỷ tỷ một phần, nỗi đau phế tâm sẽ sâu thêm một phần.

Hôm nay, biết tỷ tỷ đã chết, trong lòng hắn lên tới đỉnh điểm, cho nên, cổ độc phát tác.

Mặc dù cổ trùng đã vào đến tim, Tạ Vân Từ lại không hề có ý định rời đi.

Hắn canh giữ thi thể tỷ tỷ bên cạnh, mỗi ngày đều hướng tỷ tỷ sám hối, so với ta càng giống một người điên.

Sau đó, quản gia Hầu phủ tìm hắn, cho hắn biết Khương Uyển Uyển sinh, không phải là hài tử, mà là một bụng sâu rất đáng sợ.

Đám sâu ăn mòn lục phủ ngũ tạng của Khương Uyển Uyển, đến ngày sinh đã ăn sống Khương Uyển Uyển.

Cảnh tượng đẫm máu, khiến người ta khó quên.

Nghe , ta nhịn không hướng bầu trời thả pháo hoa lên:

“Tỷ tỷ, tỷ xem, người tỷ gặp báo ứng, tỷ có vui vẻ không? Khương Uyển Uyển chết tỷ, còn chết cháu ngoại muội, muội hạ cổ độc trong thuốc bắc mà ả cầu tử.”

Ta nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt lạnh lẽo của nàng, tùy ý .

“Ả cho rằng ả mang thai, kỳ thật căn bản không có, tỷ tỷ, muội bây giờ cổ thuật đã rất lợi , ngay cả đại phu cũng có thể qua mắt.”

Lão quản gia ta, trong mắt tràn đầy sợ hãi, hắn quanh tiểu hắc trùng chậm chạp nhúc nhích gần giường băng, nhịn không khuyên Tạ Vân Từ:

“Tiểu công tử, chúng ta mau rời khỏi nơi này, nữ nhân này...Ta đắc tội không nổi......”

Tạ Vân Từ lại lắc đầu:

“Không...... Ta muốn ở chỗ này bồi Thanh Đại, không có ta bồi, nàng sẽ tịch mịch.”

Ta một cước đá hắn từ trên giường băng xuống:

“Không, tỷ tỷ mới không đơn. Tỷ tỷ căn bản không muốn thấy ngươi, nàng đến chết cũng muốn cùng ngươi hòa ly.”

Ta từ trong ngực móc ra một chiếc khăn lụa, đó là ta tìm trên người tỷ tỷ, trước khi nàng chết, còn dùng máu viết Hòa Ly Thư, nàng căn bản không muốn Hầu phủ Thiếu phu nhân.

Tạ Vân Từ ôm chiếc khăn lụa kia, khóc rống lên, sau đó lại bắt đầu phun ra từng ngụm máu đen, hắn ôm ngực mình, đau đến mức ngay cả cũng không nên lời.

Ta dùng dao nhỏ ở trên mặt hắn nhẹ nhàng ra dấu:

“Ngươi càng đau, liền chứng minh ngươi càng tỷ tỷ. Tạ Vân Từ, ngươi vì một tên lừa đảo chết người mình nhất, còn chết con của các ngươi, ngươi hối hận không?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...