Ánh mắt mấy người đó đổ dồn lên người Thẩm Tư, liên tục đánh giá giữa tôi và hắn.
Thẩm Tư là con ngoài giá thú của bác cả nàh họ Thẩm. Sau khi bác Thẩm qua đời, hắn không lòng người trong nhà, cuộc sống cũng chẳng mấy tốt đẹp.
Dù sao cũng là con cháu Thẩm gia, Thẩm lão gia cũng không muốn người khác Thẩm gia ngược đãi con cháu, nên may mắn là ông đã đưa hắn về nuôi dưỡng bên mình.
Ba kinh ngạc tôi, hạ giọng khuyên nhủ bên tai.
“Tiểu Đồng, ba biết con không vui, hắn ta là con riêng, Thẩm gia không hề coi trọng hắn đâu.”
Tôi thờ ơ lắc ly rượu, giơ ly ra hiệu với Thẩm Tư.
“Lại không phải hắn tự chọn con riêng, con thấy hắn rất , con bằng lòng thử với hắn.”
Thẩm Tư đối mắt với tôi, thái độ lơ đễnh.
“Nếu Cảnh đã thích tôi, thì thử xem sao.”
Ánh mắt mọi người tôi càng thêm thâm sâu.
Chuyện Thẩm gia đổi người ngay tại chỗ nhanh chóng lan truyền khắp giới, tiệc vừa kết thúc, tôi đã nhận tin nhắn của mẹ.
Trong phòng riêng, mẹ đau lòng ôm chặt tôi vào lòng, ba với ánh mắt không thiện ý.
“Đổng Tấn, dám để con tôi chịu tủi thân lớn như , tôi thấy không muốn ăn nữa rồi!”
Tôi nắm tay mẹ, chuyển chủ đề sang chuyện chính.
“Thẩm lão gia đã đổi cho con một đối tượng liên hôn khác, ta tên Thẩm Tư, con khá thích ta.”
Ba lau mồ hôi trên trán, rồi lại thở dài một hơi.
“Hắn ta chỉ là con riêng, ở Thẩm gia cũng là kẻ bị gạt ra rìa, con chọn hắn ta gì?”
[ – .]
Tôi ánh mắt khó hiểu của ba mẹ, chậm rãi .
“Chuyện Thẩm lão gia và ông ngoại đã định ra cuộc liên hôn, con chắc chắn phải gả vào Thẩm gia.”
“Tuy Thẩm Tư là con riêng, ta lại là người có năng lực nhất trong số những người trẻ của Thẩm gia, xét từ giá trị thương mại, ta mới là đối tượng hợp tác phù hợp nhất.”
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
“Huống hồ ta chỉ là một đứa con riêng, con gả cho ta, Cảnh gia sẽ là nền tảng để ta đứng vững ở Thẩm gia, ta chắc chắn sẽ không bạc đãi con đâu.”
Hiện giờ, Đổng Nghiên đã trở thành nhân vật mọi người trong giới thổi phồng nịnh bợ, vô số người tranh nhau đến kết giao quen.
Dù sao thì Thẩm gia và Đổng gia liên kết, nếu có cơ hội hợp tác, nhất định có thể đưa ngành nghề của mình lên một tầm cao mới.
Tôi không có thời gian bận tâm những chuyện này, chuyên tâm hoàn thành nhiệm vụ mẹ giao ở nước ngoài.
Hôm đó Thẩm lão gia đón sinh nhật, Đổng Nghiên cố ý gửi thiệp mời cho tôi, còn gọi mấy cuộc điện thoại, tôi không thể không đi.
Vừa bước vào cổng Thẩm gia, tất cả ánh mắt mọi người liền đổ dồn về phía tôi.
Tôi không hề tỏ ra ngượng ngùng, mỉm đưa món quà trong tay cho quản gia của Thẩm gia.
“Sao Cảnh Đồng lại ở đây? Đối tượng liên hôn chẳng phải đã đổi người rồi sao?”
“Cô còn chưa biết à? Khi đó Thẩm thiếu gia cố chấp muốn đổi người, ta tức khí liền chọn con riêng của Thẩm gia để liên hôn đấy.”
“Ngay cả gả cho con riêng cũng phải vào Thẩm gia, đúng là Cảnh chấp nhận tất cả đấy nhỉ.”
Ngay khi mọi người đang bàn tán xôn xao, Đổng Nghiên vênh váo khoác tay Thẩm Sách xuất hiện.
Khác với vẻ ngoài điềm đạm dịu dàng thường ngày, hôm nay ta mặc một bộ lễ phục cao cấp, trên người đeo mấy bộ trang sức rườm rà xa hoa, khiến cả người ta lấp lánh châu báu lại có vẻ hơi tục tằn.
Cô ta thấy tôi cũng ở đây, thân mật tiến đến muốn khoác tay tôi.
“Chị ơi, hai chị em mình có thể cùng gả vào Thẩm gia đúng là tuyệt vời quá, vào chị em, em nhất định sẽ bảo Sách chiếu cố rể nhiều hơn!”
Bạn thấy sao?