11.
Ngày thành thân, tiếng trống chiêng rộn rã vang trời.
Nhưng còn chưa đợi tân lang đến đón dâu, người của Đại Lý Tự đã kéo đến, áp giải phụ thân ta vào ngục.
Tiền sảnh hỗn loạn thành một mớ, phu nhân không rõ tung tích, cả Lý phủ không còn ai đứng ra chủ sự.
Lý gia đã rơi vào cảnh thế này, lại thêm hai mối hôn sự vốn dĩ chẳng mấy vẻ vang, khiến hai vị tân lang sắc mặt âm trầm, cả lúc đến rước dâu cũng không che nổi vẻ chán chường.
Lâm Tề Hiền biết rõ hôn nhân này sẽ chuyển cho Lý Mộng Đình.
Chỉ là mỗi khi nghĩ đến chuyện nàng từng cùng tên hoạn quan Phương Nguyên An nằm trên giường, hắn liền cảm thấy buồn nôn.
Nhưng hắn lại không thể không chọn Lý Mộng Đình.
Dù gì… trong bụng nàng còn mang giọt m/á/u của hắn.
Chẳng lẽ để mặc nàng mang thai con hắn rồi lại để một kẻ thái giám cha đứa trẻ?
Còn Phương Nguyên An, trong lòng lại hoàn toàn là hận ý đối với Lý Mộng Đình.
Nếu không vì nữ nhân này, sao hắn bị vạch trần? Làm sao để người đời biết thứ hắn luôn cố giấu kín?
Tâm tư của bọn họ, ta đương nhiên đều đoán .
Kiếp trước, bí mật của Phương Nguyên An chưa từng bị lộ ra.
Kẻ bị lột trần, nhục nhã, chỉ có một mình ta.
Nhưng đời này, ta đập cho hắn ngất xỉu, khiến hắn không thể tỉnh táo giàn dựng lại mọi chuyện như kiếp trước.
Vậy nên, bí mật của hắn, tất nhiên không thể che giấu nữa.
Quần hắn là do chính tay ta cởi xuống.
Không thế, sao thiên hạ có thể tường tận trông thấy — cái gọi là Phương công tử phong độ ngời ngời ấy, rốt cuộc là một thứ ghê tởm đến nhường nào?
Bạn thấy sao?