4
Lục Cảnh Thâm đưa tôi đến bệnh viện, kiểm tra xong thì tôi chẳng có vấn đề gì.
Anh nhíu mày: “Em lừa ?”
Tôi không thể giả vờ nổi, lập tức thừa nhận.
“Vâng! Em thừa nhận vừa nãy giả vờ bị thương, cố ý hãm ấy! Vì em tức giận, ấy hack cloud của em! Nghĩ đến việc bị ấy hết rồi, em cứ như phát điên lên! Hu hu, ấy sao có thể như chứ, tự mình xem thì thôi, còn đăng lên nữa!”
“Anh ơi, em xin lỗi, em cũng không biết mình sao lại trở nên thế này. Anh không nghĩ em là người quá mưu mô chứ? Nếu không vì quá , em đã không chụp những bức ảnh đó, cũng không để kẻ xấu lợi dụng. Em nhiều lắm, đến mức sắp điên mất rồi…”
Tôi túm lấy tóc mình, tâm trạng bất ổn, khóc như mưa.
Lục Cảnh Thâm quả nhiên trúng chiêu này..
Anh nắm lấy tay tôi: “Vân Hi, đừng như , không trách em. Nhưng Thiển Nguyệt không phải người như thế…”
Tôi lập tức ngắt lời: “Anh không hiểu đâu, trực giác của phụ nữ không bao giờ sai, nếu không tin cứ điều tra, chắc chắn là ấy!”
Ngay lúc đó, điện thoại của thám tử tư gọi đến.
“Chủ tịch, vụ án ngài cầu đã điều tra xong, là… là Chu!”
Lục Cảnh Thâm sầm mặt, lặng lẽ cúp máy: “Biết rồi.”
Thế giới quan của ta lại một lần nữa bị chấn .
Chắc ta đang nghĩ, ánh trăng sáng cùng lớn lên từ thuở nhỏ, sao lại trở nên như thế này?
Tôi ôm lấy eo ta, áp mặt vào n.g.ự.c :
“Anh ơi, đừng giận nữa. Em nghĩ Lục cũng không cố ý, có lẽ ấy hiểu lầm nên mới chăng? Hai người là tốt từ nhỏ, ấy còn có ân cứu mạng với , đừng vì em mà bất hòa nhé. Nhưng em chắc chắn sẽ không tha thứ cho ấy, nên từ nay những nơi có ấy, em sẽ không xuất hiện nữa không?”
Lục Cảnh Thâm bất lực tôi, nhẹ nhàng búng mũi tôi: “Em đấy…”
Tôi tranh thủ cắn vào ngón tay , dùng răng nhẹ nhàng nghiền.
Lục Cảnh Thâm mắt tối sầm, cổ họng khẽ , ôm chặt tôi, ấn đầu tôi vào ngực.
“Đừng nghịch! Có người ở ngoài!”
Tôi cúi đầu l.i.ế.m vết cắn trên ngón tay : “Chồng của em, em không l.i.ế.m sao?”
“Trước đây đều thích mà… hu…hu… Ái chà… em có phải quá vô phép không nhỉ? Anh vì cổ phiếu của Lục thị, bất đắc dĩ mới cưới em, mà em lại tự cho mình là vợ thật sự của . Em không cố ý đâu, chỉ là sợ lộ chuyện thôi. Nếu bị giới truyền thông biết , họ lại viết linh tinh mất…”
Lục Cảnh Thâm tôi, mặt đầy xót xa, không kìm hôn lên trán tôi.
“Vân Hi, phải sao với em đây? Em thật… quá hiểu chuyện!”
Chuẩn bài trai ạ.
Ai bảo cho tôi 50 triệu chia tay và căn nhà trị giá trăm triệu, cưới tôi mà không ký hiệp định tài sản trước hôn nhân cơ chứ?
Dù là với tư cách ân nhân hay chồng, đều đủ tiêu chuẩn rồi.
Ánh trăng sáng ư? Chỉ là khuyết điểm nhỏ xíu thôi!
Từ hôm nay, Tô Vân Hi chịu thiệt ngày xưa đã c.h.ế.t rồi, giờ đứng bên Lục Cảnh Thâm là Nữu Hỗ Lộ Vân Hi tôi đây!
5
Dù không biết tại sao Lục Cảnh Thâm lại quyết định cưới tôi.
Bởi trong nguyên tác, gã đàn ông tệ bạc này dù nữ chính cũng vướng vào mối quan hệ mập mờ với Chu Thiển Nguyệt – nữ phụ độc ác.
Anh ta chưa từng có ý định công khai mối quan hệ với nguyên chủ, thậm chí còn định đính hôn với Chu Thiển Nguyệt.
Để phòng Lục Cảnh Thâm đ.â.m sau lưng, khiến tôi mất cả người lẫn tiền, tôi quyết định tăng áp lực cho ta.
“Anh à, em biết thích Chu, em không như ấy xuất thân quý tộc, là tiểu thư danh giá, em không xứng bước vào cửa nhà họ Lục. Khi nào không cần em nữa, cứ một tiếng, em tuyệt đối sẽ không phiền. Nhưng lúc đó, có thể cho em thật nhiều tiền không? Nếu không thể cho em thật nhiều thương, hãy cho em thật nhiều tiền, tiền có thể xoa dịu nỗi đau…”
Lục Cảnh Trần tôi đầy bất lực:
“Em đang nhảm cái gì ? Trước kia định chia tay em vì gia đình sắp xếp hôn nhân với nhà họ Chu, ấy lại có ân cứu mạng với , bất đắc dĩ phải nghe theo. Giờ chúng ta đã kết hôn, đương nhiên sẽ không liên quan gì đến ấy nữa. Nhưng mẹ biết chuyện của chúng ta rất tức giận, nên việc tổ chức đám cưới có lẽ phải hoãn lại…”
Tôi ôm lấy thân hình vạm vỡ của , áp mặt vào cơ n.g.ự.c săn chắc:
“Không sao! Chỉ cần ở bên , dù cả đời không có đám cưới em cũng không quan tâm!”
Bởi thứ em quan tâm, là tiền của !
Nữu Hỗ Lộ Vân Hi, không bao giờ đánh trận mà không có chuẩn bị.
Việc leo thang trong mối quan hệ, tôi đã quá thành thạo.
Dù Lục Cảnh Thâm đã cho tôi viên thuốc an thần, tôi vẫn lo Chu Thiển Nguyệt sẽ hãm tôi.
Không trách tôi đa nghi, chỉ là sợ có tiểu nhân muốn !
Tôi thẳng thắn dùng thẻ đen không giới hạn của Lục Cảnh Trần hai vệ sĩ cựu đặc công.
Hai vệ sĩ cao 1m9, mặc vest đen, đeo kính râm, đứng cạnh tôi trông rất uy phong.
Trong nguyên tác, nữ chính bề ngoài là chim hoàng yến của Lục Cảnh Thâm, thực chất là nhà thiết kế thiên tài, từ lâu đã bậc thầy thiết kế thu nhận đệ tử.
Nếu tập trung phát triển sự nghiệp, sớm đã thành danh.
Bạn thấy sao?