Trả Chồng Lại, Nhà [...] – Chương 2

2

Đêm đó không mấy dễ chịu.

Tôi và Trình Tự đang chuyện trong phòng khách, còn Đường Thời Dư thì ở trong phòng ngủ.

Bởi vì tôi không muốn ngồi trên tấm ga trải giường mà hai người họ đã nằm qua.

Trình Tự dùng hết sức thuyết phục tôi:

“Anh không thiếu tiền, có thể đưa em thêm một ít tiền nữa, không? Bố mẹ em đã mua cho em một căn nhà rồi, em cần thêm căn nhà này nữa để gì?”

Anh không thiếu tiền, tôi thì thiếu tiền chắc?

Mua nhà, trang trí nội thất,… đều là công sức của tôi, ngay cả rèm cửa cũng tôi cẩn thận lựa chọn sau khi ghé cả chục cửa hàng.

Bây giờ chỉ vì một người cũ vô liêm sỉ mà phải nhường lại căn nhà này, tại sao chứ?

Tôi thừa tiền để giúp đỡ người nghèo à?

“Tôi thích căn nhà này.”

Thấy tôi không chịu, Trình Tự cũng tỏ ra bất mãn.

“Lãng phí nhiều thời gian như thì hay lắm à? Anh không thích em, em có hiểu không?”

Chẳng lẽ Trình Tự cho rằng tôi nhất quyết không chịu nhường lại căn nhà, là vì tôi muốn níu kéo ta sao?

Dù sao thì Trình Tự và tôi cũng chưa đi lĩnh chứng. Lúc này ta nóng lòng muốn cưới Đường Thời Dư, tôi lại là người bình tĩnh nhất.

Tôi mỉm : “Giấy chứng nhận bất sản có ghi tên của cả 2 chúng ta.”

Cửa phòng ngủ mở ra, Đường Thời Dư bước ra ngoài như không có chuyện gì.

Cô ta nắm lấy tay Trình Tự “Đừng đôi co với ấy, cũng không phải là em không có nhà, theo em về nhà đi.”

À, cái gọi là “nhà” của Đường Thời Dư, thực ra chỉ là một căn phòng mà ta .

Một ở độ tuổi này sẽ chỉ cảm thấy đàn ông thiên vị là rất đáng tự hào, lad cực kỳ hãnh diện.

Nhưng ta không biết rằng, khi đối diện với thực tế thì nhiều khi chẳng đáng một đồng.

Trình Tự ôm Đường Thời Dư và đóng sầm cửa rời đi.

Buổi tối, tôi nhận điện thoại của mẹ Trình Tự.

“Tiểu Từ, con và Trình Tự cãi nhau sao?”

“Vâng, dì ạ, cháu định chia tay với ấy. Số tiền mà dì bỏ ra mua nhà thì cháu sẽ trả lại, Trình Tự chỉ cần cùng cháu thủ tục chuyển nhượng là ạ.”

“Ít nhất cũng phải cho dì một lý do chứ.”

“Dì nên hỏi ấy đi ạ.”

Dì Trình vội vàng cúp điện thoại, tôi tiếp tục bàn bạc với bố mẹ về việc trả lại tiền.

Trình Tự quả thực là “có khí phách”, ta thực sự đã chuyển đến sống cùng Đường Thời Dư.

Nơi chúng tôi ở cũng không cách nhau quá nhiều, cũng là cùng một khu phố mà thôi.

Khi tôi đi về, tôi luôn thấy họ dắt chó đi dạo.

Con chó đó rất hung dữ và luôn sủa dọa cắn tôi.

Đường Thời Dư khẩy “Nhìn con chó này, đến chó mà còn biết phân biệt tốt xấu nữa.”

Ngày hôm sau, tôi phàn nàn chuyện này với ban quản lý khu phố.

Người quản lý đến gặp Đường Thời Dư:

“Lần sau hãy để ý con chó của cho cẩn thận. Nếu để nó đi rối thì chúng tôi không chịu trách nhiệm đâu.”

Đường Thời Dư cảm thấy khó chịu, lập tức chỉ trích tôi trong group của khu dân cư:

“Nếu nhát gan thì đừng có ra ngoài. Cô cũng không thể bắt tất cả chó trên thế giới phải tránh mặt mình, đúng không?”

Ý của câu này là tôi đạo đức giả.

Cô ta muốn kích những người chó quay sang tấn công tôi.

Quả nhiên phía dưới có người lên tiếng: “Đúng rồi bé, nếu sợ chó thì đi đường khác cũng .”

Người hàng xóm đối diện đột nhiên bảo vệ tôi: “Nhưng con chó của kia không có dây xích. Lần trước còn dọa con tôi sợ nữa.”

Cả nhóm im lặng một lúc, người vừa chỉ trích tôi đã quay lại : “Cô dắt chó đi dạo mà không có dây xích à?”

“Thật là mất mặt những người chó chân chính như chúng tôi.”

Trình Tự : “Xin lỗi, lần sau tôi sẽ ý đến chuyện này.”

Nhưng Trình Tự quên đổi biệt danh của mình. Cả ta và tôi đều để biệt danh là số 102.

Trưởng nhóm thắc mắc: “Anh Trình, sống ở đâu? Không phải phòng 102 à?”

Ngay sau đó, video mà tôi gửi để chứng minh là Đường Thời Dư “dắt chó đi dạo mà không cần dây xích” đã gửi vào nhóm.

Trùng hợp thế nào, video lại xuất hiện ngay dưới câu hỏi của trưởng nhóm.

Trong video, con chó của Đường Thời Dư sủa khắp nơi.

Để khiêu khích tôi, Đường Thời Dư thậm chí còn kéo cà vạt của Trình Tự và hôn ta ở phía sau.

Cả group lại chìm vào im lặng.

Chợt có người hỏi: “Tôi nhớ là… phòng 102 bọn họ là một đôi. Hình như bọn họ vừa tổ chức lễ cưới hôm trước mà?”

Trình Tự đột nhiên gửi cho tôi một tin nhắn riêng, “Em có thể thu hồi tin nhắn không?”

Tôi không trả lời ta, và cả group đã bắt đầu lộn xộn.

“Không phải chứ? Đã kết hôn mà còn ngoại với người phụ nữ khác? Tiểu tam hoại gia đình người khác mà lại còn trắng trợn khiêu khích cả chính thất?”

“Ngay cả chó cũng bắt nạt người?”

“Thật vô liêm sỉ.”

Người hàng xóm chứng kiến ​​mọi việc ngày hôm đó cũng đã gửi tin nhắn thoại vào trong nhóm.

“À, tôi chứng kiến chuyện đó đây.”

“Ngày hôm ấy, cái con ranh vô liêm sỉ này đã t ông vào xe cưới, sau khi t ông xe xong thì cướp rể đấy.”

“Ai nuôi chó đều biết, nếu chó có cảm với rể như thì chắc chắn là người quen. Có thể họ đã từng ngoại trước đó rồi. Chủ nhà 102 à, hãy kiểm tra kỹ lại nhé.”

Đường Thời Dư vốn đang giả chec, bây giờ lại mất bình tĩnh và cãi lại: “Tôi và ấy trước đây đã ở bên nhau, trước cả khi ấy gặp dâu nữa.”

Có người đăng video ô tô bị đ âm trong ngày cưới.

So sánh 2 người ở trong hai đoạn video, Đường Thời Dư không còn cách nào chối cãi nữa.

Chủ nhà của Đường Thời Dư : “Chỉ vì từng quen nhau, không có nghĩa là có thể hoại hôn nhân của người khác. Tiểu Đường à, tháng sau hết hợp đồng thì hãy chuyển đi chỗ khác nhé, tôi tìm người khác .”

“Không ngờ thời đại này còn có người không biết xấu hổ như ?”

“Đúng là vô liêm sỉ.”

Những người khác cũng đồng loạt đồng .

Những ngôi nhà ở đây đều có vị trí tốt, lúc nào cũng không thiếu người . Không có Đường Thời Dư thì cũng có nhiều người khác muốn ở chỗ này.

Tôi cũng có quen biết chủ nhà của Đường Thời Dư, đã có một lần chúng tôi đi ăn tối cùng nhau.

Cô ấy nhắn tin riêng với tôi:

“Lúc đó tôi nghĩ một ta yếu đuối đáng thương như nên cũng không lấy giá nhà quá cao. Ai ngờ ta lại là một con ranh vô liêm sỉ.”

Khi tôi quay lại group chat, tôi mới nhận ra Đường Thời Dư đã kick ra khỏi nhóm.

Một thời gian sau, Trình Tự cũng chủ rời nhóm.

3

Trình Tự vẫn không gì về chuyện sang tên nhà đất.

Anh ta cũng muốn đấu với tôi đến cùng.

Chỉ là thời gian này, tôi bắt đầu cảm thấy là có thì sẽ có mất.

Trình Tự và tôi đã chia tay, hôn lễ cũng bị hủy bỏ.

Nhưng tôi lại đứng đầu về thành tích trong tháng tại công ty, còn thăng chức và tăng lương nữa.

Đồng nghiệp tôi lận đận vì chuyện duyên, đường công danh thì lại rất sáng lạn.

Đêm đó, đồng nghiệp đòi tôi phải chiêu đãi một chầu.

Sau khi buổi chiêu đãi kết thúc vào lúc 9:30, tôi gặp Đường Thời Dư ở lối vào KTV.

Cô ta mặc một chiếc váy đen, trang điểm tinh tế, vừa tạm biệt của mình thì đã chạy tới chặn đường tôi:

“Chúng ta chuyện đi.”

“Tôi không có gì để với cả.”

Đường Thời Dư không quan tâm tôi gì, ta lấy điện thoại ra gọi cho Trình Tự: “Chồng à, không cần phải đón em đâu, em sẽ tự về .”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...