6.
Sở dĩ tôi là “dây dưa”,
Là vì chiêu trò của Chu Tình xưa nay chưa bao giờ là theo đuổi công khai hay lén lút quyến rũ.
Mà là kiểu cố tạo ra đủ loại “trùng hợp”, rồi giả bộ vô tội đến giải thích.
Tôi và ta là cùng phòng ký túc.
Còn tôi với Kỷ Tùng thì từ lâu đã như hình với bóng.
Cả viện đều biết chúng tôi là một đôi.
Vậy mà Chu Tình luôn có thể cùng Kỷ Tùng xảy ra những “chuyện không giống ai” trong đủ loại hoàn cảnh.
Ví dụ như buổi dã ngoại hôm đó, ta đạp xe đạp công cộng, rồi tông thẳng vào xe đạp thể thao của Kỷ Tùng.
Ngã đến mức tay chân bầm tím, trán cũng đập đến chảy m/á/u.
Kỷ Tùng đưa ta đến bệnh viện.
Sau đó ta còn kéo tay tôi, nhẹ nhàng giải thích:
“Trần Trần, cậu đừng hiểu lầm nhé, chỉ là đến bệnh viện thôi, mình với ấy không có gì đâu.”
Lại có lần khác, tôi và Kỷ Tùng tham gia một hoạt sinh viên theo đội, thì ta lại đăng ký nguyện viên của chương trình đó.
Trong lúc chuẩn bị sự kiện, ta lỡ tay đổ ly trà sữa mà Kỷ Tùng mua cho tôi.
Tài liệu bị ướt, ta liền tự nguyện sẽ in lại.
Rồi kéo Kỷ Tùng cùng đi đến tiệm in.
Khi quay về lại với tôi:
“Trần Trần, chỉ là đi in tài liệu thôi mà, cậu đừng nghĩ linh tinh.”
Bạn thấy sao?