27.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến ngày dự sinh.
Vi tỷ vốn bận tối mắt tối mũi vì dự án,
Vậy mà đến lúc này lại xin nghỉ phép, ngày nào cũng ở lì trong trung tâm sinh sản bên cạnh tôi.
Chị nằm úp lên bụng tôi, lắng nghe tiếng thai máy.
Đôi mắt ướt át, ánh lên những cảm dịu dàng mà sâu sắc.
“Trần Trần, đã rồi mà, đứa trẻ này là của em… cũng là của chị.”
Tôi bật , gật đầu.
Nhìn cái bụng đang bị bé con đá tưng tưng, tôi dịu dàng :
“Nhóc con, xem kìa, mẹ nuôi của con vui đến thế. Mẹ mà không giữ chặt, chắc ấy thò tay vào lấy con ra luôn quá.”
…
Ngày sinh nở.
Sau một tiếng khóc vang dội đầu tiên,
Tôi chính thức ký nhận món quà quý báu nhất mà ông trời đã ban cho mình.
Khoảnh khắc ấy, tôi kiệt sức đến mức gần như trống rỗng,
Nhưng trong tim… lại dâng lên một nguồn sức mạnh chưa từng có.
Tôi thì thầm trong lòng:
Mong con luôn sáng suốt, mạnh khỏe.
Mong con có một tâm hồn tự do, phẩm hạnh lương thiện.
Mong con không sợ bất kỳ điều gì, luôn sống đúng với trái tim mình, không ngừng tiến về phía trước.
—— (Toàn văn hoàn) ——
Bạn thấy sao?