2.
Trên điện thoại là ảnh chụp màn hình do Chu Tình gửi cho tôi, là đoạn trò chuyện giữa ta và Kỷ Tùng.
Hình nền cuộc trò chuyện là khung cảnh buổi họp lớp, giữa đám học hò hét trêu chọc, ta và Kỷ Tùng đang hôn nhau đến mức không rời ra .
Tin nhắn là những lời thổ lộ chân thành mà Kỷ Tùng dành cho ta.
Câu cú đứt đoạn, xen lẫn những từ cảm thán, trông như đoạn ghi âm chuyển thành văn bản.
Nội dung rằng bao nhiêu năm qua, ta vẫn chưa từng quên ấy… Năm xưa nghe lời cha mẹ cưới tôi, là việc khiến ta hối hận nhất trong đời… Cuộc đời không có đường quay lại, Kỷ Tùng ta, chỉ từng một người – Chu Tình.
Kỷ Tùng vừa thấy ảnh chụp màn hình liền vội vàng giải thích.
“Hôm đó là buổi họp lớp, uống say. Em cũng biết Chu Tình rồi đấy, từ trước đến nay chẳng bao giờ nghiêm túc. Tin nhắn đó là ta cầm điện thoại bịa ra gửi bậy.”
Tôi bị ta chọc :
“Hôn cũng là ta bịa ra à?”
Kỷ Tùng hơi khựng lại:
“Tất nhiên rồi, lúc đó thật sự là say đến choáng váng.”
Anh ta bóp trán:
“Anh là người thế nào, em còn không rõ sao? Yên tâm, sau này họp lớp sẽ không đi nữa.”
“Ừ, là người thế nào, tôi biết rõ.”
Tôi mở điện thoại, chăm quy trình ly hôn mà thư ký vừa gửi đến.
Kỷ Tùng nghe xong câu đó thì mỉm :
“Đúng rồi, đây mới là vợ tốt của . Sinh nhật vui vẻ nhé, đi xem chút việc bên triển lãm thương mại.”
Anh ta cầm áo khoác, bước ra cửa.
Khi vừa mở cửa định đi, tôi thản nhiên lên tiếng.
“Kỷ Tùng, là loại đàn ông tồi tệ, cắm sừng vợ lúc ấy đang mang thai.”
Kỷ Tùng sững người quay lại:
“Trần Trần! Em sao lại vô lý như thế? Anh đã là do say rồi mà…”
Tôi nuốt viên bổ sung dinh dưỡng đi kèm bữa ăn, lạnh lùng đáp:
“Mấy lời đó để dành với thẩm phán đi, xem họ có tin không.”
Bạn thấy sao?