Nửa đêm làm mất điện thoại nên đi báo án, cảnh sát trẻ lạnh lùng tiếp nhận hồ sơ, nhíu mày hỏi tôi: “Làm nghề gì?” Tôi: “… Tự do.” Mấy tháng sau, tại lễ trao giải biểu dương toàn đơn vị, anh nhìn tôi mặc cảnh phục đứng trên sân khấu nhận giải, lặng lẽ tiến đến gần, giọng trầm thấp đầy quyến rũ: “Tự do? Hửm?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?