Tống Trừng Tiên – Chương 1

CHƯƠNG 1

Ta một lòng muốn cầu công danh, bèn đóng giả thân phận huynh trưởng mà đến thư viện học tập.

Nào ngờ lại bị muội muội của Thái tử, An Lạc công chúa, nhất kiến chung .

Để giúp muội muội xem xét cho kỹ, Thái tử cách dăm bữa nửa tháng lại ghé qua khảo sát ta.

“Tống Vũ Tiên, ca kỹ phủ Cô đã tập dượt một khúc nhạc mới, Tống công tử có hứng thú không?”

“Tống công tử, đêm qua Cô có một ván cờ hiểm, liệu Tống công tử có thể giải không?”

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

“Tống tiểu đệ, đã là nam tử hán đại trượng phu, há lại không biết uống rượu sao?”

Ta khó lòng chịu nổi sự quấy rầy đó, đành phải cố ra vẻ thâm : “Điện hạ, kỳ thực… tại hạ là một người đoạn tụ.”

Nói xong, ta còn hắn chằm chằm vài cái thâm vô cùng.

Từ đó, Thái tử tắt ngấm, ta yên tĩnh hẳn.

Thế một tháng sau, hắn râu ria lởm chởm, quầng thâm dưới mắt, chạy vội đến, đột ngột ôm chặt lấy ta:

“Cô quyết định rồi, sẽ cùng ngươi đoạn tụ một lần!”

“Tống Vũ Tiên! Ngươi, ngươi trước ngực… có cái gì hai cục mềm mềm ?”

1

Ta tên là Tống Trừng Tiên, là nữ nhi của một vị tiểu quan thất phẩm ở Kinh thành.

Mẫu thân ta là người có phúc lớn nổi tiếng gần xa, ta có bốn huynh đệ bốn tỷ muội, cả một đại gia đình luôn hòa thuận vui vẻ.

Từ nhỏ ta đã thích đọc sách.

Mỗi khi Phụ thân dẫn các ca ca đọc sách, ta cũng phải kê một cái bàn nhỏ, cầm bộ văn phòng tứ bảo nho nhỏ của mình mà ngồi theo bên cạnh nghe theo.

Phụ thân thấy ta bé nhỏ vùi đầu vào sách vở, : “Hài tử này, quả thật giỏi hơn các ca ca của nó!”

Đấy là điều tất nhiên!

Lời Phụ thân giáo dục các ca ca phải đỗ cao trung trạng nguyên, rạng rỡ tổ tông, ta đều nghe lọt tai không sót một chữ.

Cho đến khi 8 tuổi, ta mới biết nữ tử không thể tham gia khoa cử!

Khi ấy, ta bi thương tột độ, khóc đến ướt đẫm ba chiếc khăn tay.

Mẫu thân dở khóc dở , vuốt đầu ta :

“Trong nhà con cái đông đúc quá, nương quên dặn con rồi, phận nữ nhi không thể tham gia khoa cử. Thế đạo này là nam chủ ngoại nữ chủ nội, nam tử ở ngoài kiếm tiền nuôi gia đình, rạng rỡ tổ tông. Còn phận nữ nhi chúng ta là sinh con đẻ cái, tề gia nội trợ. Nương không phản đối con đọc thêm vài cuốn sách, đọc sách có thể hiểu lý lẽ, sau này con gả cho phu quân, hai người cũng có chuyện để , những việc này… thật sự không phải bổn phận của con!”

“……”

[ – .]

Lời của nương chẳng hề an ủi ta.

Ta đọc sách, lại đọc tốt đến thế, cớ sao lại không thể một lần vẫy vùng chí hướng đây?

2

Mấy năm sau, tuổi tác ta dần lớn lên.

Nhưng đối với thêu thùa may vá, chuyện bếp núc tính toán sổ sách, ta lại hoàn toàn không có hứng thú, vẫn chỉ say mê đọc sách.

Mẫu thân lười quản ta, chỉ biết thở dài một tiếng: “Đồ mọt sách nhỏ!”

Vì Mẫu thân đoan trang xinh đẹp, lại khéo sinh dưỡng, nên mấy vị tỷ tỷ của ta đều gả vào nơi tốt.

Đặc biệt là Tam tỷ của ta, Tống Lưu Tiên, đã gả vào nhà Hứa Tể tướng, nàng và Hứa công tử phu thê ân ái, ba năm sinh liền năm người con.

Hứa phu nhân vốn là người nhà mấy đời đơn truyền, vì thế chỉ hận không thể đem Tam tỷ của ta cung phụng lên tận trời.

Thấy Tam tỷ đã đứng vững gót chân ở Hứa gia, ta bèn tâm tư:

“Nghe Hứa thị tộc học ở Kinh sư cực kỳ nổi danh, vị phu tử giảng dạy lại là Phạm đại nho lừng danh thiên hạ!”

Tam tỷ khẽ gõ vào trán ta:

“Muội hỏi thăm những thứ này chi!”

Ta ôm lấy tay áo tỷ tỷ, nũng nịu : “Muội muốn đến Hứa thị tộc học đọc sách, cầu xin tỷ tỷ giúp muội lấy một suất học với!”

Tam tỷ không nên lời: “Phạm đại nho sẽ không nhận nữ đệ tử đâu. Nếu muội thực sự muốn đọc sách, để Mẫu thân giúp muội mời một vị phu tử về nhà dạy là .”

Trong nhà sao mời phu tử giỏi đây chứ?

Ánh mắt ta sáng rực, : “Hiện giờ Tứ ca không có ở nhà, muội có thể cải trang thành huynh ấy đi học cũng mà.”

“Tam tỷ, cầu xin tỷ, cầu xin tỷ mà~~~ Muội muội chỉ có một tâm nguyện này thôi đó nha~~”

Mấy năm nay, Đại ca, Nhị ca, Tam ca của ta đều đã đỗ đạt công danh, chỉ có mình Tứ ca là nghịch ngợm lười biếng.

Phụ thân vì muốn dạy dỗ huynh ấy, đã đánh gãy đến ba bốn chiếc roi mây, râu cũng tức đến bạc trắng cả đi mấy phần rồi.

Cuối cùng Phụ thân dứt khoát vung tay áo, tống huynh ấy đến thư viện Bạch Lộc .

Ta và Tứ ca tuổi tác xấp xỉ, dung mạo lại tương tự, Tống gia con cái đông đúc như , người ngoài khó lòng dễ dàng ra.

Tam tỷ không chịu nổi lời cầu khẩn của ta, đành phải đồng ý.

Mẫu thân suy nghĩ mấy ngày, rồi cũng : “Trừng Tiên, Tê Tiên đã đến tuổi cập kê, cùng lắm là tiêu d.a.o thêm một năm nữa, sang năm phải xem xét chuyện hôn sự. Sau này còn phải chăm lo nhà chồng, sinh con dưỡng cái, cả đời chẳng có thời gian rảnh. Thôi thì, cứ chiều theo ý nó .”

Cứ như thế, ta hóa danh thành Tống Vũ Tiên, lấy thân phận Tứ công tử Tống gia, đi đến Hứa thị tộc để đọc sách.

Nào ngờ vừa mới đến không bao lâu, vận đào hoa tự nhiên trổ bông, lại bị An Lạc công chúa để mắt tới!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...