Tống Tê Tiên – Chương 3

CHƯƠNG 3

Có lẽ ông trời đã nghe thấy lời thỉnh cầu của ta.

Ba ngày sau, Quận vương say khướt trở về phủ.

Quản gia lão gia gia hai mắt sáng rực, vừa sai người dìu Quận vương về phòng, vừa sai người gọi ta đến “nhặt nhạnh”.

Thế là, ta cuối cùng cũng có cơ hội bước chân vào phòng của Quận vương.

6

Ngô Quận Vương Lý Tú Khiêm, năm nay vừa tròn hai mươi tám.

Tuổi này, xét cho cùng cũng đã chẳng còn trẻ trung gì nữa.

Nếu kết hôn sớm, có lẽ đã chuẩn bị bế cháu ẵm chắt rồi cũng nên.

Ấy mà đến giờ, hắn vẫn chưa có con nối dõi, trách sao Thái phu nhân lại nóng lòng đến .

Mấy ngày nay, ta đã nghe Đại Ni kể không ít chuyện về Lý Tú Khiêm.

Nghe , khi còn trẻ, hắn không hề lạnh lùng vô như bây giờ, mà là một trang tuấn kiệt ôn hòa phóng khoáng.

Sau khi kết hôn với tiểu thư Bạch gia, Bạch Niểu Niểu, thanh mai trúc mã với hắn, cả hai sống vô cùng hạnh phúc mỹ mãn.

Vương phi Bạch thị rất lòng Quận vương, tiếc rằng hai người thành hôn đã năm năm mà vẫn chưa có con.

Một lần nọ, Vương phi Bạch thị thành tâm đến miếu trên núi cầu tự, không may xe ngựa trượt chân rơi xuống vực thẳm, người và xe đều tan thành tro bụi.

Lý Tú Khiêm vì chuyện này mà suy sụp tinh thần trong một thời gian dài, hắn tự trách mình đã ra cái c.h.ế.t của Vương phi, nên mới tự bản thân, không chịu gần gũi bất kỳ nữ nhân nào khác.

“…”

Câu chuyện này nghe thật cảm lòng người, lại chẳng thể lay ta.

Ta chỉ có một mục đích duy nhất, đó là cùng Lý Tú Khiêm ân ái, sinh hạ hài tử, giữ lấy bản thân mình!

“Quận vương? Quận vương?”

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Ta nhẹ giọng gọi hắn vài tiếng, không nhận hồi đáp.

Ngày thường, giọng hắn quát mắng người khác vang như sấm, xem ra hôm nay hắn đã thật sự say bí tỉ rồi.

Ta men theo ánh nến leo lét tiến lại gần, chỉ thấy một nam nhân thân hình cao lớn đang nằm bất trên giường.

Hắn mặc một bộ huyền sắc thâm y, mái tóc dài có chút rối bời, đôi mắt nhắm nghiền.

Thì ra… hắn lại là một nam nhân tuấn mỹ đến nhường này.

(Tuy không tuấn tú bằng Tam tỷ phu, lại mang đậm khí chất nam nhi hơn.)

Trong đầu ta đột nhiên hiện lên một câu kỳ lạ.

Tam tỷ phu là ai?

Nhất thời, đầu óc ta trở nên hỗn loạn, không còn thời gian để suy nghĩ nữa, ta chỉ có thể hít sâu một hơi, tiến về phía Lý Tú Khiêm.

7

[ – .]

Ngay khoảnh khắc ta vừa định chạm vào hắn, Lý Tú Khiêm đột nhiên lẩm bẩm: “Nước… cho ta… nước…”

Chắc là do say rượu nên khát nước.

Ta vội vàng rót một chén nước từ bên cạnh, nâng đầu hắn lên, chậm rãi đút cho hắn uống.

Nhưng có lẽ do hắn vẫn còn mơ màng, uống chưa hai ngụm, đã vô đổ chén nước, ướt đẫm cả y phục.

“…”

Y phục ướt rồi, thì phải thay ra thôi, nếu không sẽ bị cảm lạnh mất.

Nghĩ đoạn, ta từ từ cởi hết y phục trên người hắn, đến một mảnh vải che thân cũng không còn.

Ngắm thân thể cường tráng của nam nhân trước mắt, ta có chút xấu hổ.

Nhưng lý trí mách bảo ta, e thẹn thì chẳng nên chuyện gì cả!

Nghĩ , ta khẽ đưa tay, nhớ lại những “kinh nghiệm” mà tên môi giới từng “chỉ dạy”, mạnh dạn vuốt ve vài cái.

Lý Tú Khiêm khẽ rên rỉ một tiếng, thân thể cũng theo đó mà trở nên căng cứng, gần như là có hiệu quả tức thì.

Ta hít sâu một hơi, run run cởi bỏ xiêm y, chậm rãi trèo lên người hắn.

Việc này… thật sự quá khó khăn!

Ta vốn chẳng có kinh nghiệm gì, mọi hành đều vụng về, lúng túng.

Chỉ khiến bản thân vừa đau đớn, vừa nóng nảy, mồ hôi tuôn ra như tắm.

Nhưng ngay khoảnh khắc ta sắp tiến vào cấm địa, Lý Tú Khiêm đột nhiên mở mắt!

Ta giật mình kinh hãi, toàn thân run rẩy, ngã nhào xuống.

“A!”

“Á!”

Cả hai chúng ta đồng thời kêu lên!

Thật đúng là muốn đoạt mạng hắn ta mà!

Lý Tú Khiêm cau mày, có lẽ vì sự kích thích đột ngột từ bên ngoài, hắn liền trở mình đè ta xuống.

Tim ta đập liên hồi, đang định tìm lời giải thích, thì nghe hắn khẽ gọi:

“Niểu Niểu…”

Xem ra, hắn vẫn còn chưa tỉnh táo.

Ta thở phào nhẹ nhõm, cố bóp giọng, nhẹ nhàng đáp: “Thiếp thân là Niểu Niểu đây~ Quận vương~ Niểu Niểu luôn ở bên cạnh người mà~~”

Lý Tú Khiêm kích ôm chặt lấy ta, một tay mạnh mẽ kéo tấm màn che bên giường xuống.

Từ đó, đêm dài đằng đẵng, ý triền miên.

Mặc dù thứ “ ý” này không phải dành cho ta, ta cuối cùng cũng đã bước một bước tiến quan trọng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...