Tống Phu Nhân Chỉ [...] – Chương 8

Cứ như , mỗi buổi tối về nhà Cố Hằng Viễn đều mượn rượu giải sầu, mà trong sân cũng chỉ còn một Thúy Lan hầu hạ hắn, hầu hạ này hầu hạ liền xảy ra chuyện. Cố Hằng Viễn say rượu coi Thúy Lan là Như Lan, Thúy Lan cũng nửa đẩy nửa không, hai người liền lăn cùng một chỗ. Thúy Lan sau khi tỉnh lại oa oa khóc, tỏ vẻ biết địa vị của Quân nương trong lòng Cố đại nhân, chính mình không dám tranh giành, chỉ cầu có thể ở lại bên cạnh chăm sóc đại nhân. Cố Hằng Viễn cũng thương hương tiếc ngọc liền ôm Thúy Lan an ủi, hắn đang mưu đồ một đại sự, chờ sau khi chuyện thành hắn sẽ đuổi ta ra khỏi cái nhà này, đến lúc đó Quân Như Lan là chính thê, nàng chính là di nương.

Lúc mật thám đến hồi báo sắc mặt không tốt lắm, bởi vì hắn sợ sau này sẽ có biến cố gì nên vẫn xem hết toàn bộ quá trình, hiện tại thể xác và tinh thần đã bị tổn thương rất lớn. Ta cho tên mật thám này năm mươi lượng bạc an ủi, sắc mặt mật thám lúc này mới chuyển biến tốt đẹp.

Ta cho rằng Cố Hằng Viễn mưu đồ "đại sự" rất nhanh có thể có manh mối không nghĩ tới ba tháng đều không có tĩnh gì. Ngược lại Cố Hằng Viễn có chút xảy ra chuyện, sau lần đó hắn và Thúy Lan liền ăn tủy tri vị, rảnh rỗi liền cùng một chỗ. Hạ nhân trong nhà dưới sự phân phó của ta cố ý như không thấy tĩnh trong viện kia, vì thế họ liền cảm thấy mình rất bí mật. Kết quả này chính là Quân Như Lan còn ở trong căn phòng rách nát kia gian khổ dưỡng thai, nơi này Thúy Lan lại có thai.

Nhưng mà Cố Hằng Viễn sau khi biết phản ứng đầu tiên chính là khuyên Thúy Lan bỏ, hiện tại nếu bị ta phát hiện thì nguy rồi.

Thúy Lan khóc sướt mướt tỏ vẻ mình từ ba năm trước sau khi bị Cố Hằng Viễn mang về vẫn ái mộ hắn, chỉ là biết thân phận mình không xứng, hiện tại đương nhiên là hết thảy đều nghe theo hắn.

Ta nghe mật thám hồi báo cũng cảm thấy có chút buồn nôn, kỳ thật từ sau chuyện Quân Như Lan, ta cũng sẽ không quan tâm hắn lại cùng Lan nào ở chung một chỗ, ta chỉ nghĩ có thể sớm một chút hòa ly. Kéo dài tới bây giờ ta cũng có chút phiền não, mỗi ngày để cho mật thám xem những tràng diện kia, ta an ủi thưởng ngân đều cho đi ra ngoài mấy trăm lượng.

Cố Hằng Viễn chạy tới ăn khép nép với ta, Thúy Lan tìm thân thích còn sống muốn nương tựa thân thích, hỏi ta có thể cho Thúy Lan rời đi hay không. Ta bộ cái gì cũng không biết tỏ vẻ đồng ý, còn có thể cho chút bạc. Cố Hằng Viễn nghe cho bạc sắc mặt liền sáng ngời nghe ta muốn giáp mặt cho liền ấp úng, để cho hắn cho là . Ta cũng không vạch trần hắn, liền cho hắn năm mươi lượng.

Cố Hằng Viễn đưa Thúy Lan ra khỏi Tống gia, quay đầu lại ta liền nhận tin tức Quân Như Lan đổi phòng tốt một chút. Ta tại chỗ ra tiếng, xem ra Cố Hằng Viễn vẫn cảm thấy đích thực quan trọng, cũng không biết năm mươi lượng Thúy Lan này có thể lấy bao nhiêu.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...