Tôi Tưởng Yêu Nhầm [...] – Chương 2

Tôi bắt đầu có cảm giác là lạ, càng nghĩ càng thấy bất an.

Đúng lúc đó, thân Tống Lăng gửi WeChat: 【Tới căn cứ tụ tập gấp.】

Căn cứ chính là quán bar nhẹ do ấy mở.

Khi tài xế trong nhà chở tôi đến, Tống Lăng đã đứng sẵn ngoài cửa đón.

Vừa kéo tôi vào phòng riêng, ấy đã hét như sấm :

“AAAAA tao sắp phát điên rồi!!!”

Tôi lùi lại một bước, bịt tai lại:

“Trời sập rồi à?”

Tống Lăng :

“Em tao đang hẹn hò với một thằng tóc vàng, bị tao bắt gặp ngoài đường.

Tên đó gom góp bảy tám thằng đệ mới đủ tiền mua cho con bé một ly trà sữa kem cheese tứ quý xuân.”

Tôi gãi đầu suy nghĩ:

“Tất cả là tại… trà sữa kem cheese tứ quý xuân quá đắt…”

Tống Lăng hít sâu một hơi, tiếp:

“Mẹ tao sau khi ly hôn bố tao thì phải lòng một ‘ người mẫu’, nạp hai chục triệu vào hội sở cho ảnh.”

Tôi lảng tránh ánh mắt:

“Chuyện thường ở huyện.”

Nói đến đây, Tống Lăng ngồi bẹp xuống ghế sofa, không rõ là ngủ hay bất tỉnh:

“Bà nội tao đang qua mạng với một ‘ngôi sao’ tên Cận Tây, mua ba chục triệu tiền trà và mỹ phẩm không nhãn mác cho ông ta.”

Tôi run như cầy sấy:

“Ha ha… nhắc đến qua mạng, tao có một người …”

Tống Lăng đột nhiên bật dậy, hai mắt sáng quắc thẳng vào tôi:

“Không đúng… mày có gì đó không đúng…”

Tôi toát mồ hôi hột.

Tôi với Tống Lăng lớn lên cùng nhau, tôi vừa nhón mông là ấy biết tôi định… “rơi nước mắt” hay là “thả bom”.

Tống Lăng:

“Cho mày đúng một phút trình bày toàn bộ sự thật.”

Tôi:

“Thật ra cũng không có gì to tát… Giang Khuế – đỉnh lưu đó biết không? Tao vô phát hiện tài khoản phụ của ảnh, rồi qua lại vài lần… tao qua mạng với ảnh luôn rồi…”

Chân mày Tống Lăng nhíu lại như muốn kẹp chết một con ruồi:

“Yêu bao lâu rồi?”

Tôi thành thật:

“Nửa tháng.”

Và rồi, tôi nghe thấy Tống Lăng hét như nổ bom:

“Giang Khuế đã đóng máy kín hai tháng nay rồi! Mày đang với ai đấy?!”

Mi mắt tôi giật giật.

Vì mẹ của Tống Lăng là quản lý nổi tiếng trong giới giải trí, biết rất nhiều tin nội bộ, mà mấy tin đó đa số là sự thật.

Tôi yếu ớt biện hộ:

“Nhưng tụi tao từng gọi video rồi mà… giống Giang Khuế như đúc!”

Tống Lăng:

“AI thay mặt mày biết không?!”

Tôi:

“Nhưng mà… ấy đâu có lừa tao tiền?”

Tống Lăng:

“Đó là bước tiếp theo trong kế hoạch đấy!”

Tôi đột nhiên nhớ ra sáng nay, “Giang Khuế” từng bảo tôi gửi một bức ảnh chụp cận bàn tay.

Tống Lăng lặng lẽ châm một điếu thuốc, ánh mắt già dặn như một con chó hoang bị bỏ rơi dưới ánh hoàng hôn:

“Không chừng đối phương đã trích xuất vân tay của mày rồi, bước tiếp theo là dùng danh tính của mày để đi lừa đảo, phạm pháp.”

Lúc này tôi mới thật sự hoảng loạn.

Bảo sao tôi cứ thấy Giang Khuế trong phim có dáng gầy hơn nhiều so với người tôi video call.

Cũng bảo sao tài khoản ban đầu còn mở công khai, vừa có người lạ truy cập thì lập tức chuyển sang riêng tư — đúng là giăng bẫy mà!

Tên lừa đảo khốn kiếp đó, lợi dụng triệt để điểm yếu “háo sắc” của tôi…

4

Ban đầu tôi còn hơi do dự, ai ngờ đúng lúc đó “Giang Khuế” lại nhắn tin tới:

【Bảo bối à, vốn là một công tử con nhà giàu bị thất lạc bên ngoài. Ngày trở về, mới phát hiện gia đình đã không còn chỗ cho . Tên thiếu gia giả kia cưng chiều hết mực, còn thì bị nhục mạ đuổi ra khỏi nhà. Nếu em cũng cảm thấy đau lòng thay , thì ơn chuyển khoản cho 50.000 tệ, chúc sớm gầy dựng lại cơ đồ.】

Tôi vừa liền bật lạnh:

Ha, đàn ông mà, cuối cùng cũng mở miệng đòi tiền rồi đấy.

Nhưng tay tôi lại khựng lại trên khung chat, không thể gửi đi ngay.

Dù sao khi lừa tôi, hắn cũng thật sự tròn vai người trai — thứ giá trị tinh thần mà hắn mang lại, không ai thay thế .

Không ngờ từ lúc quen nhau đến giờ, mới một tháng rưỡi, tôi lại thật sự cảm nắng một tên lừa đảo.

Tôi ngẩng đầu trần nhà ở góc 45 độ, âm thầm than thở:

Mình đúng là một đứa si .

Kết quả vừa cúi đầu xuống, lại đối mặt với ánh mắt như dán chặt của Tống Lăng:

“Mày mà dám thật thì tao đập chết mày!”

Tôi gượng:

“Ha ha… gì có… tao mà là não đương à…”

Câu ấy nghe xong còn thấy thương hơn khóc.

Dưới sự giám sát của Tống Lăng, tôi lập tức nhắn lại cho tên kia:

【Chia tay đi, là tôi đá ! Với cả tôi không ưa đàn ông vật chất.】

Sau đó block, xóa sạch, thao tác một phát dứt khoát.

Làm xong tất cả, tôi thở dài một hơi.

Nhưng Tống Lăng không để tôi có cơ hội bi lụy, ấy cách cách mấy cái đã mở nắp chai bia, rồi dí thẳng miệng chai vào môi tôi.

Uống xong hai chai, nước mắt tôi rơi như mưa:

“Lăng Lăng à… tao thấy đau lòng đến mức không thở nổi nữa rồi…”

Tống Lăng kéo cổ áo len tôi xuống rồi :

“Em à, là do mày mặc áo len ngược đấy.

“Mẹ nó chứ, chẳng lẽ ai cũng vì trai đẹp mà mờ mắt hết à?

“Đến cái ải cảm mà cũng khó qua thế sao?

5

Sau cơn say, tôi ngủ thẳng một mạch tới 5 giờ chiều hôm sau.

Vừa tỉnh dậy thì thấy điện thoại suýt nữa bị nổ tung vì quá nhiều tin nhắn.

Tống Lăng: 【Vào Weibo ngay.】

Tôi dụi dụi mắt, đầu óc vẫn chưa tỉnh hẳn, tay mở Weibo ra — cái tên Giang Khuế chiếm liền mấy vị trí trên bảng hot search:

#AiĐãCắmSừngAnhTraiGiangKhuế# (bùng nổ)#GiangKhuếCóAnhSongSinh# (bùng nổ)#GiangKhuếTìmChịDâu# (nóng)#MộtGươngMặtĐẹpThếMàTớiHaiNgười# (nóng)#GiangKhuếGiangHànhDã#

Tôi nhấn vào trang Weibo của Giang Khuế — tối qua ảnh đăng liền cả chục bài:

Giang Khuế V:

【Rốt cuộc là con nhỏ nào đã lừa tôi đến cái quần xịp cũng không còn hả trời!】

【Một người cao to oai vệ như tôi mà giờ khóc y như cái ấm nước sôi!】

【Làm ơn quay lại dỗ ấy đi, ảnh sắp vỡ tan luôn rồi!】

【Hay là để tôi bỏ tiền, quay lại lừa ấy tiếp cũng …】

【Ảnh chỉ muốn ăn cái hamburger thôi mà bị là đàn ông vật chất? Tôi mua cho hai người mỗi ngày một ngàn cái hamburger, ngủ trong hamburger luôn cũng !】

【Nam chị dâu nữ chị dâu gì cũng , quan trọng là quay lại trước đi. Tôi đã phải nghe chuyện của hai người tới lần thứ tám mươi hai rồi đó…】

Phía dưới, fan của Giang Khuế từ ban đầu còn bối rối dần dần hóa thân thành những con khỉ tăng trong phần bình luận:

【Ý là ông song sinh có gương mặt y chang , chỉ vì gửi mấy câu quote “Thứ Năm điên cuồng” cho mà bị chia tay, lý do là không thích đàn ông thực dụng?】

【Mà đi cũng phải lại, đàn ông tiết kiệm thì ai lại bỏ 50 tệ ra mua KFC? Tôi toàn xài 12 tệ 9 mua combo bên Huashi cơ, vừa rẻ lại còn tặng khuyến mãi “giải phóng hậu môn”. [đầu chó]】

【Đàn ông đích thực thì mông phải to, đừng khóc nữa, khóc trôi hết phúc khí rồi đó!】

Tôi ngẩng đầu khỏi màn hình, bình tĩnh hai giây… rồi gào lên như sét đánh ngang tai.

Cái người tôi qua mạng không phải là Giang Khuế giả dùng AI thay mặt — mà chính là trai sinh đôi của Giang Khuế, tên Giang Hành Dã?!

Mà tôi còn nhầm số, tưởng ta đòi tôi 50.000 tệ, ai ngờ là… 50 tệ.

Trời sập rồi!

Giờ tôi quay đầu chạy theo người cũ có kịp không?!

6

Vì đã xóa kết , tôi lại phải gửi lời mời kết lại lần nữa.

Tôi còn tưởng sẽ phải chờ một lúc, ai ngờ bên kia chấp nhận ngay trong một giây.

Giang Hành Dã:

【Bảo bối, xin lỗi… sẽ không ăn hamburger nữa đâu, không phải là người đàn ông thực dụng, xin em đừng bỏ mà.】

【Bảo bối thích cơ bụng đúng không? Cho em sờ hết! Em thích gì đều có.】

【Anh sẽ kiếm thật nhiều tiền cho em, rất đáng để đầu tư luôn đó.】

【Nếu chưa đủ… còn có thể mượn của em trai nữa…〔khóc〕〔khóc〕〔khóc〕】

Sau đó là mấy lượt chuyển khoản tới mức tối đa của WeChat.

【Bảo bối gửi cho số tài khoản ngân hàng đi, hạn mức WeChat thấp quá.】

Tôi hàng loạt tin nhắn hiện lên mà sững cả người.

Tôi:

【Cái đó… thật ra thì… tóm lại là xin lỗi. Anh có thể ăn hamburger mà, chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi.】

Anh:

【Bảo bối không cần xin lỗi đâu. Nhất định là do chưa đủ tốt, mới khiến em hiểu lầm.】

Nhìn thấy dòng phản hồi ấy, tôi lặng người.

Hu hu hu, tôi thật đáng chết mà…

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...