10
Trong quá trình tổng kết lại sự kiện, tôi biết hiện tại chỉ còn tôi, Quý Hàn, Lục Hiểu Hiểu, chàng trai tóc dài và một nữ sinh đại học sống sót.
Tôi hỏi chàng trai tóc dài: "Vậy đồng đội của đã c.h.ế.t thế nào? Là bị quỷ dị g.i.ế.c c.h.ế.t à?"
Ánh mắt ta lóe lên sự bất an, trả lời một cách mập mờ: "Ừ... Đúng . Tôi… lúc đó tôi không có ở đó, không kịp cứu ấy."
Tôi nhíu mày.
Trực giác mách bảo tôi rằng người này có vấn đề.
Vì , trong lúc mọi người trao đổi manh mối và đồ vật, tôi đã không lấy ra chiếc bình pha lê mà Quý Hàn đã đưa cho tôi.
Tôi chỉ : "Tôi không lấy gì cả, vừa lên đến nơi đã bị cho mê man."
Không ai nghi ngờ lời của tôi.
Dù sao việc tôi có thể từ tầng ba bình an trở xuống đã là điều may mắn, họ không dám hy vọng tôi sẽ mang về thứ gì.
Chúng tôi ngồi quây quần thành một vòng tròn, Quý Hàn lấy ra những tài liệu mà ta tìm thấy trong thư viện.
Thì ra, trang viên này từng là nhà của một Đại Tế Tư rất kính trọng từ thời cổ đại.
Đại Tế Tư đã lợi dụng lòng tin của mọi người để vơ vét rất nhiều của cải.
Sau đó, vì mâu thuẫn trong việc phân chia chiến lợi phẩm với đồng bọn, ông ta đã g.i.ế.c c.h.ế.t họ tại đây và chôn xác họ trong khu vườn phía sau trang viên.
Để tránh bị phát hiện, Đại Tế Tư đã đặt một lời nguyền lên trang viên này.
Ngoại trừ ông ta, tất cả những ai đặt chân vào đây đều không thể sống sót trở ra.
Sau khi Đại Tế Tư qua đời, hàng loạt vụ án mạng liên tiếp xảy ra tại đây, biến nơi này thành vùng đất cấm mà không ai dám đến gần.
Kể xong, Quý Hàn rút từ trong túi ra một cái bản đồ.
"Vì , bây giờ chúng ta phải tìm đủ sáu món đồ để bỏ lời nguyền."
"Trong đó bao gồm: bốn mảnh ghép hình, m.á.u của Đại Boss và bộ xương trắng của đồng bọn Đại Tế Tư."
Ngay sau đó, Quý Hàn và chàng trai tóc dài mỗi người lấy ra một mảnh ghép hình.
Đây là những thứ họ đã tìm thấy trong quá trình khám trước đó.
Lúc này, tôi mới nhận ra rằng thứ mà Tề Tắc đưa cho tôi chính là m.á.u của hắn.
Hiện tại vẫn còn thiếu hai mảnh ghép hình chưa tìm thấy.
Theo tài liệu, một mảnh nằm ở nhà thờ trong trang viên, mảnh còn lại ở phòng của con ch.ó sói lớn trên tầng ba.
Lúc này, bình luận đều dành lời khen cho Quý Hàn:
[Không hổ danh là Quý Thần, trong thời gian ngắn đã thu thập nhiều thông tin đến .]
[Cuối cùng cũng có chút cảm giác của trò chơi kinh dị rồi, suýt nữa thì quên mất mình đang xem live stream trò chơi kinh dị.]
[Máu của Đại Boss á, sao mà lấy chứ, e là chưa kịp đến gần đã bị ăn thịt rồi.]
[Người khác có thể không lấy , các người quên mất chị đại duy nhất của tôi rồi à? Chị ấy là người phụ nữ có thể dễ dàng hạ gục Đại Boss bằng một tay đấy nhé!]
Sau một hồi thảo luận, chúng tôi nhanh chóng phân chia khu vực nhiệm vụ cho từng người.
Chàng trai tóc dài và nữ sinh viên đại học sẽ ra vườn sau để đào bộ xương trắng.
Quý Hàn và Lục Hiểu Hiểu sẽ đến nhà thờ để tìm mảnh ghép hình.
Còn tôi, nhiệm vụ của tôi là lên tầng ba xem có cách nào để lấy mảnh ghép và m.á.u của Đại Boss.
Họ đưa ra lý do rằng: Tôi đã từng lên đó và bình an trở xuống nên đã có kinh nghiệm.
Khi những lời này, ai cũng cúi đầu, ngại ngùng không dám thẳng vào tôi.
Vì mọi người đều hiểu rõ, đây gần như là một nhiệm vụ bất khả thi.
"Tôi không đồng ý. Mạc Du không thể lại một mình lên tầng ba nữa." Giọng của Quý Hàn vang lên.
Bạn thấy sao?