Những học đi ngang qua liếc tôi một cái, không nhịn mà chế giễu:
“Nước đến chân mới nhảy thì có ích gì?”
Người bên cạnh kéo tay ấy, liếc Sơ Anh và Thẩm Tầm đang cùng nhau giải toán phía trước, rồi lại tôi, :
“Chắc là bận theo đuổi người ta, mà người ta chẳng thèm đoái hoài, buồn c h ế t .”
Bạn thấy sao?