Tôi Phát Hiện Ra [...] – Chương 16

17.

 

“Dao Dao tới đây đấy à, tại sao con lại không trước cho dì biết một tiếng, bây giờ trong nhà còn chưa chuẩn bị cái gì cho con cả!”

 

Tanh tách tanh tách, bong bóng màu hồng phấn vỡ nát đầy đất.

 

Tôi và Giang Hoài hoảng loạn tách ra, sau khi kéo tôi lên bờ xong lập tức nổi giận đùng đùng đi về phía mẹ mình:

 

"Mẹ, sao mẹ lại trở về, không phải mẹ buổi sáng mẹ phải đi đẹp sao?"

 

“Đứng lên!”

 

Mẹ Giang một tay đẩy mặt Giang Hoài mạnh tới mức đẩy nghiêng người qua một bên, sau đó bà ấy tiến lên kéo tay của tôi mãnh liệt lay tay tôi một hồi:

 

“Ai nha, Dao Dao! Đây là lần đầu tiên con tới nhà dì đó, con nhất định phải ăn cơm ở nhà dì nha, qua đây nào qua đây nào, con bơi nãy giờ chắc cũng mệt muốn chết rồi, chúng ta đi ăn chút hoa quả rồi nghỉ ngơi đi.”

 

"Con vừa mới xuống nước thôi ạ..."

 

Sự nhiệt của mẹ Giang thật sự cho người ta không đỡ nổi.

 

Dưa hấu, nho, sầu riêng, dưa Ha - mi......

 

Nhìn mười mấy loại hoa quả ở trước mắt, tôi cảm thấy hoảng hốt một hồi, đây là siêu thị hoa quả hay sao? Mẹ Giang đúng là giàu nứt đố đổ vách.

 

Trong lúc mẹ Giang Hoài điên cuồng oanh tạc, rốt cục tôi cũng đã đợi đến giữa trưa.

 

Nhưng tôi không ngờ, bữa trưa lại khoa trương hơn nữa.

 

Nhìn Mãn Hán Toàn Tịch trước mắt, tôi khẩn trương nuốt nước miếng.

 

“Nào, Cố Dao, kính con một ly, sau này còn phải nhờ con gánh vác Giang Hoài nhà chúng ta nhiều hơn.”

 

Đúng , bởi vì có tôi đến, cho nên ba Giang Hoài cố ý bỏ tham dự bữa tiệc, từ công ty chạy về nhà.

 

Trên bàn cơm, mẹ Giang Hoài khen ngợi tôi một tràng, suýt chút nữa đã tôi là cửu thiên tiên nữ lạc xuống trần gian, ngắn gọn, có tôi với Giang Hoài, để ý tới Giang Hoài, là may mắn mấy đời nhà họ Giang bọn họ tích lũy , mộ của tổ tiên bốc khói xanh.

 

Ba Giang cũng ở một bên liên tục gật đầu.

 

Tôi luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, ba mẹ Giang Hoài luôn nhiệt đối với bè của Giang Hoài như sao?

 

Sau khi lời cảm ơn rồi chào tạm biệt, tôi bao lì xì kích thước đáng kinh ngạc trong tay, rốt cục có chút hiểu .

 

Không thể nào? Có phải ba mẹ Giang Hoài nghĩ rằng tôi là Giang Hoài hay không?

 

“Dì hiểu lầm rồi, con và Giang Hoài không phải…”

 

Còn chưa đợi tôi xong, Giang Hoài đã che miệng tôi kéo tôi đi.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...