Tôi Ở Nhân Gian [...] – Chương 159

Bố mẹ tôi không đồng ý hôn sự của chúng tôi. Tôi vốn nhút nhát lại dám can đảm một lần, không hề nhượng bộ. Cho đến khi trai tôi học xong tiến sĩ, nhận lời mời việc của một công ty lớn, bố mẹ tôi mới chịu đồng ý.”

Tranh cãi với gia đình nhiều năm, cuối cùng cũng như ý nguyện, Lam Mai lúc chuyện, từng sợi tóc đều toát lên vẻ vui mừng.

Cô ta giơ điện thoại lên, xoay camera trước một vòng quanh mình, bên trong căn nhà tranh bằng đất ở nông thôn hiện ra trước mắt. Hiện nay ở nông thôn đa số là nông thôn mới, có rất nhiều nhà lầu nhỏ rất đẹp. Nhưng bố mẹ trai ta ở vẫn là căn nhà tranh bằng đất rất cũ nát, tường xây bằng đất sét vàng, nền đất gồ ghề lồi lõm.

Những sợi dây điện cũ nát men theo tường bò lên trên đỉnh đầu, một bóng đèn sợi đốt le lói, trong nhà rất bừa bộn, đủ thứ đồ đạc chất đống lung tung, khiến người ta không tìm chỗ đặt chân.

Tuy nhiên, Lam Mai không hề có ý chê bai, : “Bố mẹ ấy không biết dọn dẹp vệ sinh cho lắm nên hơi bẩn, lát nữa tôi và trai dọn dẹp vệ sinh một chút, mọi người có thấy kiểu nhà này rất cổ kính không? Trông rất gần gũi với thiên nhiên đúng không? ”

【… Chưa cảm nhận sự cổ kính, chỉ cảm nhận sự cũ nát. Tường còn có lỗ, đục tường để ăn trộm ánh sáng hả.】

【Ở trong ngôi nhà này, buổi tối ngẩng đầu lên có thể thấy bầu trời đầy sao, đúng là rất gần gũi với thiên nhiên.】

【Tôi có thể chấp nhận nhà cửa tồi tàn, không thể chấp nhận sự bừa bộn như thế này, căn nhà này thực sự không có chuột sao?】

【Thế này mà cũng khen … Quả nhiên là nên thấy xấu cũng thành đẹp.】

【Đi khuân gạch ở công trường một ngày cũng một hai trăm tệ, nếu bố mẹ ta không có vấn đề gì về sức khỏe, tôi thấy bố mẹ ta mắc bệnh lười biếng rồi.】

【Mấy người đừng có thực dụng như , tôi rất đồng với này. Có thì uống nước cũng thấy ngọt, hơn nữa trai người ta là tiến sĩ, sắp tới còn đi ở công ty lớn, sau này muốn có tiền là chuyện dễ như trở bàn tay.】

【Thêm một phiếu, đừng khinh thường người khác lúc nghèo khó! Căn nhà này là bố mẹ ta ở, đâu phải này ở, lo bò trắng răng.】

【Đúng , vua chưa vội, thái giám đã vội, đừng có chê nghèo giàu không.】

Lam Mai thấy khán giả cãi nhau vì mình, vội vàng ngăn cản: “Bạn trai tôi biết nhà ấy nghèo, nên nhất quyết không cho tôi đến nhà chơi. Mấy hôm trước tôi biết hôm nay ấy sẽ về quê, nên cố đến đây, muốn cho ấy một bất ngờ. Tôi muốn cho ấy biết, tôi thực sự không chê bai ấy, tôi tất cả mọi thứ của ấy.

Bạn trai tôi thấy tôi đến nhà ấy, rất ngạc nhiên, vẫn mỉm chào đón tôi. Anh ấy đây là lần đầu tiên tôi đến, buổi trưa phải bữa cơm thật ngon, nên đã cùng bố mẹ đi mua thịt, dặn tôi đừng ra ngoài.”

An Như Cố nghe ta xong, sắc mặt trở nên vô cùng kỳ lạ.

Khán giả nhận ra sự thay đổi trong biểu cảm của An Như Cố, mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn.

【Theo kinh nghiệm xem livestream lâu năm của tôi, mỗi lần streamer lộ ra biểu cảm này, đều không phải là chuyện tốt đẹp gì.】

【Nhất định là này có vấn đề!】

Quả nhiên, An Như Cố thở dài: “Cô có biết tại sao họ không cho ra ngoài không?”

Lam Mai nghe sững sờ, tò mò hỏi: “Họ đường núi quanh đây rất phức tạp, dễ bị lạc đường. Chẳng lẽ không phải là lý do này sao?”

Cô ta thấy An Như Cố như , trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác chẳng lành, ngay sau đó, bên tai vang lên giọng đầy ám ảnh của đối phương: “Hôm nay gặp nạn.”

Khách mời: “???”

Khán giả trong phòng livestream: “???”

Đúng lúc Lam Mai định lên tiếng hỏi, thì bên tai đột nhiên truyền đến một tràng tiếng bước chân, cửa sổ bên tay trái đột nhiên bị ai đó gõ.

Lam Mai quay đầu lại, sợ hết hồn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...