28.
Nếu là trước kia, An Đồng tính nóng nảy chắc chắn sẽ nổi giận ngay tại chỗ, mắng Tô Nghiên ngậm máu phun người, mắng ta chỉ biết đứng giữa bịa chuyện châm ngòi ly gián.
Khi đó An Đồng An đại tiểu thư rất khinh thường những thủ đoạn hèn hạ giống như Tô Nghiên đã , luôn rất thẳng thắn có gì nấy, bởi nên có không ít người cho rằng quá kiêu ngạo, ngang ngược và vô lý. Mặc dù An Đồng rất kiêu căng, chí ít có vốn liếng để kiêu căng.
Chỉ là không ngờ sự thẳng thắn của đã bại trận trước mưu hèn kế bẩn của Tô Nghiên.
Bây giờ sống lại rồi, dĩ nhiên An Đồng không còn là ngốc nghếch mặc cho Tô Nghiên giỡn nữa. Trước đây xem thường không muốn diễn kịch với Tô Nghiên, hiện tại lại rất hào hứng muốn cùng ta tung hứng một phen.
Vì , chờ cho Tô Nghiên xong, An Đồng mới nâng đôi mắt vô tội lên hỏi: "Nghiên Nghiên, chắc em hiểu lầm rồi, chị trách Đình Viễn gì? Chị và Đình Viễn đã quen biết nhau hơn hai mươi năm, thân đến mức còn từng mặc chung một cái quần, sao có thể hiểu sai ý của cậu ta ? Ai ai ở Hoa Thành cũng biết chị và cậu ta là thanh mai trúc mã, chỉ cần một ánh mắt cũng đủ hiểu đối phương đang nghĩ gì, giữa bọn chị sao có hiểu lầm? Càng đừng , chuyện hủy hôn với Tần Dạ Hoài là chị đề nghị trước, tại sao chị phải đau khổ thương tâm?"
An Đồng vừa ra vẻ nghi hoặc vừa thầm trợn trắng mắt trong lòng.
Cô từng không hề nghi ngờ gì về mối quan hệ thân thiết giữa mình và Giang Đình Viễn. Chỉ đáng tiếc, sau khi chuỗi sự việc kinh hoàng kia diễn ra mới phát hiện hóa ra toàn bộ cảm Giang Đình Viễn dành cho mình đều là giả dối.
Nếu không, tại sao ngoài miệng hắn ta lo lắng An Đồng ở nhà lấy nước mắt rửa mặt, chân vẫn đi dạo phố vui vẻ với Tô Nghiên thế kia ? Nếu là bè thật sự, sau khi biết thân đang đau khổ vì thất ai lại còn tâm tư đi chơi bời thoải mái?
Tô Nghiên nghe đến đây bắt đầu lộ ra vẻ mặt khó chịu.
Cô ta không ngờ An Đồng trước nay luôn đụng vào là nổ, bây giờ lại biết vặc lại cho mình cứng cả họng. Vốn muốn nhân cơ hội này chia rẽ cảm giữa An Đồng và Giang Đình Viễn để cả hai sớm bất hòa cãi vã, ai biết chỉ một câu nhẹ như lông hồng của An Đồng đã bẻ toàn bộ mũi dùi lại nhắm thẳng về phía ta.
Sau khi An Đồng lên tiếng chỉ điểm, Giang Đình Viễn cũng ý thức Tô Nghiên hành xử có chút không thỏa đáng, rõ ràng là cố ý khiêu khích để bọn họ chiến với nhau. Hắn ta nhướn mày liếc Tô Nghiên một cái, sau đó nhanh chóng bị câu cuối cùng của An Đồng hấp dẫn lực ý.
Giang Đình Viễn kinh ngạc hỏi: "Cái gì, cậu chuyện hủy hôn là do cậu đề nghị trước à? Sao lại thế , cậu không thích Tần Dạ Hoài nữa sao? Quyết tâm không phải ta không chịu cưới đi đâu mất rồi?"
An Đồng lắc đầu : "Ừ, không thích nữa. Tôi theo đuổi ta nhiều năm như thế mà không hề nhận lại một cái liếc mắt. Một khi đã việc gì tôi phải miễn cưỡng?"
Giang Đình Viễn cũng trầm mặc.
Trước đây không phải hắn ta chưa từng khuyên An Đồng hãy buông bỏ Tần Dạ Hoài đi, Hoa Thành không thiếu đàn ông tốt, không cần thiết phải cố chấp bám lấy Tần Dạ Hoài. Phải tội An Đồng đã si mê người kia quá sâu sắc nên không để những lời đó vào tai.
Nhưng tại sao hôm nay An Đồng lại đột ngột đổi ý?
Đúng lúc này, nhân viên bán hàng bước ra giao bộ lễ phục đã đóng gói hoàn tất vào tay An Đồng.
An Đồng liếc khuôn mặt không giấu nổi vui mừng của Tô Nghiên, cong môi một cái rồi ghé vào tai Giang Đình Viễn thì thầm: “Cho cậu biết một bí mật nhé, thật ra là vì tôi đã thích người khác rồi.”
Bạn thấy sao?