23.
Ba ngày sau buổi hòa nhạc cử hành đúng hẹn, Trần Cảnh Diệu sẽ đến tham gia.
Nửa tháng sau, Giang Đình Viễn sẽ tiết lộ cho chuyện hắn ta thích Tô Nghiên.
Một tháng sau, Tần Dạ Hoài vì Tô Nghiên mà đưa ra đề nghị giải trừ hôn ước với , sau đó bị từ chối.
Ba tháng sau, Tô Nghiên chân giẫm hai thuyền, lén lút hẹn hò với Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn sau lưng .
Sáu tháng sau, Tô Nghiên biên soạn ra kịch bản bị một đám lưu manh cưỡng bức, sau khi để lại thư tuyệt mệnh thì nhảy xuống biển tự sát. Còn thì bị Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn liên thủ tống vào trại giam!
Sau khi ghi chép lại toàn bộ những sự kiện sẽ phát sinh, An Đồng thở phào một hơn. May mắn là còn thời gian nửa năm nữa để ứng phó với toàn bộ huống sắp diễn ra.
Việc cấp bách nhất hiện giờ của là phải nhanh chóng hủy bỏ hôn ước với Tần Dạ Hoài, bởi vì chỉ có Tô Nghiên mới không có cơ hội hãm . Sở dĩ Tô Nghiên tự biên tự diễn ra màn kịch kia cũng chỉ nhằm khiến thân bại danh liệt, sau đó không thể không buông Tần Dạ Hoài ra.
Nghĩ đến đám người đáng ghê tởm đó, trong mắt An Đồng chợt hiện lên một tia chán ghét.
Người từng nhất cùng với người thân nhất của đều vì người phụ nữ khác mà quay lưng lại với mình.
Ba kẻ mặt người dạ thú kia quả thật là một ổ rắn chuột độc địa muốn chết.
Kiếp trước An Đồng đã quá ngây thơ tin tưởng bọn họ, kiếp này nhất định phải tự nắm giữ vận mệnh của mình trong tay!
Tô Nghiên là đứa bé mồ côi do quản gia nhận nuôi, từ nhỏ đã cùng quản gia sống trong biệt thự nhà họ An. Cha mẹ rất nhân từ cho nên cũng xem Tô Nghiên như một nửa con nuôi, chi phí ăn mặc của ta không thể so sánh với An Đồng, ít nhất vẫn tốt hơn gia đình bình thường không biết bao nhiêu lần.
Thế ta không hề biết đủ mà còn muốn quay lại trả thù cả nhà họ An.
Mặt ngoài Tô Nghiên có quan hệ rất tốt với An Đồng, rồi lại thông qua mà quen biết Giang Đình Viễn và Tần Dạ Hoài, đồng thời đứng giữa chia rẽ cảm của bọn họ.
Ả đàn bà này quả là xảo quyệt đến kinh người!
May mắn là mấy hôm nay Tô Nghiên không ở trong nhà họ An, nếu không An Đồng thật sự không muốn nghĩ đến cảnh phải đối diện với cái bản mặt đó mỗi ngày. Cũng không rõ ta đã bỏ bùa mê thuốc lú gì cho Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn mà hai người kia lại nghe theo ta răm rắp.
An Đồng không muốn nhớ quá nhiều về chuyện cũ vì rùng cả mình, lập tức đứng dậy đi rửa mặt chải đầu rồi đi xuống phòng ăn, cha mẹ An luôn dậy và dùng bữa sáng ở đó từ rất sớm.
Kiếp trước, trong lúc cha mẹ bị Tần Dạ Hoài bức ép phải nhảy lầu tự sát, An Đồng đang bị giam trong tù, thậm chí còn không phép mặt hai người lần cuối. Bởi , gặp lại cha mẹ lần nữa khiến An Đồng rất hưng phấn, bước chân cũng vô thức rảo nhanh hơn.
Nghe thấy tiếng trên cầu thang, mẹ An ngẩng đầu lên, thấy người bước xuống là An Đồng thì kinh ngạc hỏi: "Ủa? Hôm nay sao An Đồng thức dậy sớm thế?"
An đại tiểu thư mười ngón không dính nước mùa xuân, lại cha mẹ cưng chiều nên sinh ra lười biếng yếu ớt, luôn ngủ thẳng giấc đến khi mặt trời lên cao mới thức dậy. Thế năm năm sống trong lao ngục đã sớm biến An Đồng thành một con người khác, không còn thói quen ngủ nướng ngày xưa nữa.
Trông thấy gương mặt hiền lành của cha mẹ, đột nhiên sống mũi An Đồng cay cay.
Kiếp trước không thể mặt cha mẹ lần cuối, thế nên bây giờ gặp lại trong lòng chợt dâng lên rất nhiều cảm .
An Đồng ngồi bên cạnh mẹ mình, không mà nhào vào lòng bà nũng: "Mẹ…"
Bạn thấy sao?