7.
Vì có khả năng đọc suy nghĩ của , tôi rất thích hỏi những câu hỏi kỳ quặc.
Có một ngày, tôi hỏi : "Anh tâm hồn em hay nhan sắc của em?"
Anh cầm điều khiển tivi để chỉnh điều hòa, trả lời mơ hồ: "Anh cả hai."
[Sao lại hỏi ? Có nên giả vờ đi vệ sinh rồi tra baidu (tương tự như goo//gle bên mình) không nhỉ?]
Tôi : "Em thật sự rất sợ chỉ nhan sắc của em, như thì hai năm nữa em già đi, sẽ thay lòng."
Anh rất nghiêm túc: "Sẽ không đâu."
[Có gì đó không ổn.]
Tôi hỏi: "Thế giả sử em biến thành phân, vẫn muốn em chứ?"
Anh lườm tôi một cái rồi đứng dậy đi vào bếp: "Người đang lành lặn sao lại thành phân chứ."
[Nếu em biến thành phân, thì phải gì? Biến thành bồn cầu à?] (=)))
8.
Công ty thay lãnh đạo mới, có vẻ như ông ấy không ưa tôi lắm.
Tôi than thở với chồng: "Tại sao ông ta rõ ràng chẳng biết gì mà lại thích chỉ đạo như ?"
Chồng ngồi dậy từ ghế sofa, giọng như muốn bênh vực tôi: "Ồ? Lãnh đạo mới của em ‘từ trên trời rơi xuống’ à?"
Tôi cảm đến rưng rưng: "Đúng không? Anh cũng thấy là vấn đề ở sếp của em chứ gì."
Anh gật đầu mạnh mẽ: "Ừ!" [Chẳng có vấn đề gì, chỉ là góc và độ cao của em và sếp không giống nhau thôi.]
Tôi tiếp tục: "Ông ấy còn không biết thao tác hệ thống cơ bản!"
Anh đáp: "Ồ? Ông ta kém sao?"[Mấy công việc cơ bản này, chỉ là vấn đề thời gian thôi. Để cho em thời gian tương tự, chưa chắc em đã vị trí của ông ấy.]
Chồng tôi thấy ánh mắt tôi có vẻ khó chịu, liền không tự nhiên chỉnh lại tư thế ngồi.
[Việc xin ẻm mua bàn phím mới chắc để ngày mai tính tiếp.]
9.
Tháng trước, "bà dì" không ghé thăm đúng hẹn, tôi rất nghi ngờ mình đã dính bầu.
Nhưng chúng tôi chưa có kế hoạch có con.
Tôi : "Chồng ơi, em nghĩ là có rồi. Dạo này em mệt mỏi, ngủ nhiều, ăn uống khỏe."
Chồng đang ôm máy tính PPT, tiện miệng đáp: "Có phải em luôn như thế không?"
Khả năng đọc suy nghĩ [404 not found]
Ha ha, đây đúng là câu thật lòng từ tận đáy tim.
Sau đó đi khám thì hóa ra là tôi chỉ nghĩ nhiều thôi, không có bầu gì hết.
Anh an ủi tôi: "Giờ thì em yên tâm ăn lẩu cay rồi."
Trong lòng lại nghĩ lạnh lùng: [Không có à, xem ra chưa đủ mạnh.]
10.
Tôi đi du lịch cùng học.
Chồng của ấy kinh doanh túi xách, điều kiện kinh tế khá tốt. Cô ấy lại thích khoe khoang, suốt đường đi nào là khoe chồng, khoe nhà, khoe đồng hồ.
Sợ không khí lắng xuống, tôi đóng vai phụ, thỉnh thoảng vài câu phụ họa, khen ngợi. Còn chồng tôi thì như nhà sư nhập định, không một lời.
Đến nơi, tôi bảo: "Chồng cậu hình như không thích chuyện?"
Tôi đỡ lời: "Anh ấy luôn thế mà. Tính cách bọn mình bù trừ cho nhau."
Bạn tôi không để tâm, lại tranh thủ khoe: "Như cũng tốt, không như chồng tớ, nhiều lắm. Mà cũng đúng, nếu ấy không có tài ăn thì đã không ký hợp đồng lớn lần trước. Làm công thì không thể so với kinh doanh ."
Tôi nghe thấy một giọng từ phía sau: [Chồng tốt thế này, sớm muộn gì cũng bỏ theo người khác.]
11.
Bạn tôi thích chiếm lợi nhỏ.
Mỗi lần đi chơi cùng, ấy chỉ lo ăn uống mà chẳng bao giờ trả tiền. Tôi thì ngại, không tiện ra.
Hai hôm sau, chồng ấy cũng bay qua đây.
Chồng tôi bỗng trở nên rất nhiệt , em chí cốt, dính với nhau không rời. Một tiếng "ông chủ" hai tiếng "ông chủ", khen ngợi tới tấp.
Về nhà, tôi tính toán lại, mình đã tiêu thêm gần mười triệu.
Tôi than vãn: "Chồng ơi, em nhu nhược quá, tiền phòng toàn là em trả."
Anh rộng rãi : "Chơi thì cứ chơi đi, tiêu cũng chẳng sao."
[Không sao, chồng ta còn tiêu nhiều cho hơn mà.]
Bạn thấy sao?