11
Tôi Trần Vũ: “Chúng ta từng gặp nhau ở quán cà phê, cùng với Triệu Gia Du. Tôi nhớ mình không đắc tội gì với cậu, sao lại ?”
Hắn nhổ điếu thuốc đang ngậm qua một bên: “Dám bắt nạt Gia Du, thì phải cho một bài học chứ!”
“Nếu không dạy dỗ một trận, tôi không cần lăn lộn ngoài xã hội này nữa.”
“Tôi hỏi, cậu và Triệu Gia Du là quan hệ gì?” Tôi giữ bình tĩnh hắn ngày càng tiến gần.
“Tụi tôi lớn lên bên nhau từ nhỏ, tôi là người thân thiết nhất với ấy.”
“Vậy ấy bảo các người đến đây sao?” Tôi tiếp tục chằm chằm vào hắn.
Hắn không trả lời.
“Có vẻ không phải rồi, chắc cậu tự đa thôi. Cậu tất cả mọi thứ vì ta, ta lại chẳng hay biết. Nếu cảm của hai người thực sự sâu đậm như cậu , thì sao ta lại quay sang ôm ấp Cố Minh Thừa? Biết đâu trong lòng Triệu Gia Du còn đang nghĩ cách đá văng cậu, đừng ảnh hưởng đến mơ ước gả vào hào môn của ta chứ.” Tôi cố kích hắn.
“Muốn c//hế//t hả?” Hắn lao đến bóp cổ tôi, mấy tên côn đồ khác xông vào xé quần áo của tôi.
“Tôi cho biết, là Gia Du bảo tôi đấy, mọi chuyện tôi đều bàn bạc với ấy. Chúng tôi không có bí mật gì với nhau, thằng Cố cứ bám lấy ấy, sớm muộn gì tôi cũng xử lý hắn!”
Tôi ra sức giãy giụa, nắm chặt cây bút ghi âm trong túi. Đây chính là câu mà tôi cần!
Tiếng còi cảnh sát vang lên ở phía trước, cảnh sát đã đến.
Xem ra số tiền tôi bỏ ra thám tử tư là xứng đáng, ta đã phát hiện bọn chúng định hành hôm nay.
Vậy là tôi dùng kế tương kế tựu kế, tống tất cả bọn chúng vào đồn.
—---------
Trần Vũ và đám côn đồ lập tức bị cảnh sát bắt.
Chiều cùng ngày, Triệu Gia Du cũng bị bắt tạm giam.
Một tên vì tội cố ý gi//ết người, một tên tội xúi giục gi//ết người. Hai người bọn họ quả thật là xứng đôi.
Khi cảnh sát còng tay ta bằng còng bạc, tôi không quên tặng thêm một câu: “Dù có bị xử bao nhiêu năm, giấc mơ đổi đời bằng cách gả chồng của coi như tan thành mây khói. Để qua thẩm tra lý lịch phải kiểm tra đến ba đời đấy. Đừng là hào môn, ngay cả gia đình bình thường cũng chẳng ai cưới một có tiền án đâu.”
Cô ta trừng mắt căm hận tôi, nghiến răng ken két.
Haizz, cứ vào đó với chiếc máy may cho sớm đi.
Tôi lắc đầu, cảm ơn cảnh sát rồi thản nhiên rời khỏi.
Cố Minh Thừa lại gọi đến, chỉ trích tôi hãm Triệu Gia Du.
Tôi gửi đoạn ghi âm cho ta, bên kia im lặng.
Một lúc sau, ta gọi lại: “Cô có thể viết thư xin giảm án cho Gia Du, để ấy giảm vài năm không?”
“Tất nhiên, một ngàn vạn nhé!”
Đầu dây bên kia im bặt.
Tôi thở dài: “Xem ra của giám đốc Cố chẳng đáng một ngàn vạn nhỉ? Nếu thật sự thương tiếc ấy đến , sao không vào trong đó cùng ấy với máy may đi?”
Rồi tôi chặn số ta. Cuối cùng cũng yên bình.
Một tuần sau, kết quả hòa giải công bố, tôi nhận bốn trăm vạn tiền bồi thường.
Thế là ân oán giữa tôi và Cố Thị cũng chấm dứt.
Cùng lúc đó, quy trình đăng ký công ty của tôi gần hoàn tất.
Tôi quyết định sử dụng nguồn khách hàng đã tích lũy để khởi nghiệp.
Khi đăng tuyển nhân viên đợt đầu tiên, tôi liên tiếp nhận mười mấy hồ sơ xin việc, toàn bộ đều là đồng nghiệp cũ ở phòng thị trường.
Gặp lại nhau, chúng tôi ôm chầm lấy nhau, khóc đến nỗi nước mắt nhòe nhoẹt.
Sau khi bắt đầu khởi nghiệp, tôi trở nên bận rộn, thường là người cuối cùng tan .
Nhưng tôi vẫn kiên trì áp dụng giờ việc hành chính cho nhân viên, nếu phải thêm giờ để đẩy tiến độ, tôi sẽ trả lương gấp ba và bù ngày nghỉ.
Ngay năm đầu tiên, đội ngũ hơn mười người của tôi đạt lợi nhuận ròng vượt qua một số doanh nghiệp quy mô trung bình trong ngành.
Năm qua năm, đến cuối năm thứ năm, quy mô công ty đã vượt ba trăm người.
Dù công ty có lớn thế nào, tôi vẫn không bao giờ quên lý tưởng ban đầu.
Bản thân từng dầm mưa, nên tôi muốn che chở cho những người sau.
Tại công ty của tôi, bộ phận nhân sự không có áp lực KPI tuyển dụng, không kéo người phỏng vấn chỉ để nền.
Nữ ứng viên sẽ không bị hỏi về kế hoạch kết hôn, sinh con; các phụ nữ độc thân lớn tuổi cũng không phải lo lắng về sự phân biệt.
Các buổi team building luôn diễn ra vào ngày việc, tuyệt đối không chiếm dụng cuối tuần hay ngày nghỉ.
Chế độ nghỉ thai sản và nghỉ cho con bú hoàn thiện để các bà mẹ công sở yên tâm việc.
Với sinh viên mới ra trường, tháng đầu vào sẽ có trợ cấp sinh hoạt, năm đầu tiên có thể đăng ký ở tại căn hộ miễn phí của công ty.
Dù ngắn hạn có thể mất đi một chút lợi nhuận, tôi luôn tin rằng, những chính sách nhân văn sẽ mang lại phản hồi tích cực.
Về sau, công ty của tôi niêm yết trên sàn giao dịch Hồng Kông, giá cổ phiếu tăng mạnh.
Tôi lọt vào danh sách tỷ phú của Forbes, còn các đồng nghiệp đã đồng hành khởi nghiệp cùng tôi cũng đều đạt tự do tài chính.
Từ khi Cố Thị sản, tôi không còn nghe tin tức về Cố Minh Thừa, mãi đến một ngày, phòng nhân sự mang đến một hồ sơ xin việc: “Giám đốc Ôn, người này từng giữ chức tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị, hiện đang ứng tuyển vào vị trí nhân viên bán hàng. Chị có muốn sắp xếp phỏng vấn không?”
— Hoàn —
Hehehe
Bạn thấy sao?