Tôi Mở Trường Luyện [...] – Chương 5

8.

Biết lý do của Mi Trúc, Minh Hoài Cẩn và tôi định quay về ngay. 

 

Trước khi rời đi, Sư phụ gọi tôi sang một bên và đeo một chiếc vòng tay màu đen vào cổ tay tôi. 

 

"Đây là truyền thừa của Tiêu Dao Tông. Từ hôm nay trở đi, con chính là chưởng giáo đương nhiệm của Tiêu Dao Tông." 

 

Sư phụ vẫn luôn là một người độc, không nghĩ tới còn có sư môn, tôi cực kỳ nóng chờ hỏi sư phụ.

 

"Tiêu Dao Tông của chúng ta hiện tại có bao nhiêu đệ tử?" 

 

Sư phụ giơ một ngón tay ra. 

 

"Một trăm?" 

 

Sư phụ lắc đầu. 

 

“Một ngàn?” 

 

Sư phụ vẫn lắc đầu. 

 

"Mười vạn?" Giọng của ta đã run rẩy rồi, đại tông môn! 

 

Sư phụ tôi ân cần: “Một, một mình con.” 

 

Tôi ch. ế. t lặng. 

 

Tiêu Dao Tông thành lập bởi Sư phụ từ lâu. Sư phụ lúc đó thích hành hiệp trượng nghĩa, nhân danh Tiêu Dao Tông rất nhiều việc. 

 

Rất nhiều đại , ác quỷ đã chịu tổn thất dưới tay Sư phụ. 

 

, Tiêu Dao Tông tên tuổi rất nổi tiếng. 

 

Sau này, sư phụ chán danh lợi nên lui vào núi rừng ở ẩn. 

 

Tiêu Dao Tông đã trở thành một tông môn ẩn giấu trong truyền thuyết. 

 

Bây giờ tôi đã nhận đệ tử, việc tôi kế thừa Tiêu Dao Tông là điều đương nhiên. 

 

"Nhớ năm đó Tiêu Dao Tông rất lợi , cùng vi sư tu luyện lâu như , đã đến lúc con phải tự mình tu luyện."

 

“Từ hôm nay trở đi, con sẽ ở bên ngoài tu luyện, đồng thời chấn hưng Tiêu Dao Tông.”

 

Cuối cùng, bà ấy vén tóc tôi sang một bên, giải trừ phong ấn Trấn Hồn Đinh.  

 

"Sư phụ cho phép con rút Trấn Hồn Đinh trong trường hợp khẩn cấp!" 

 

Tôi mừng như điên.

 

Năm đó, lão tổ Minh gia đã rút Trấn Hồn Đinh sau gáy tôi ra và phát hiện ra tôi là một linh thể, bẩm sinh có thể tự hấp thụ linh khí. 

 

Trùng hợp sư phụ đến thăm và nhận tôi đệ tử. 

 

Không ngờ đến tối, linh khí của ngôi nhà cổ Minh gia lại bị tôi hấp thu hoàn toàn.

 

Sư phụ quá ngạc nhiên nên đã cầm Đinh Trấn Hồn lên nghiên cứu thì thấy rằng nó không chỉ có tác dụng trấn hồn tà ma mà còn có tác dụng phong ấn tôi. 

 

Nó phong ấn cả linh thể lẫn sức chiến đấu của tôi. 

 

Khi tôi cởi nó ra, sức chiến đấu của tôi tăng vọt. 

 

Vì lý do này, Sư phụ đã đặc biệt đến thăm ngôi mộ nhỏ trước đây của tôi. 

 

Sau khi về, bà ấy không ngừng than thở, thẳng rằng tôi là người có phúc trạch thâm hậu. 

 

Thì ra Trấn Hồn Đinh này nhằm vào lão tổ Minh gia. 

 

Nếu Trấn Hồn Đinh chôn trong một  trận pháp thiết kế tỉ mỉ, nó có thể khiến người bị ức chế phải chịu đau đớn cùng cực, giống như bị lửa thiêu, bị dao cắt, khiến người ta không thể cử chứ đừng đến việc có một giấc mơ. 

 

Tất cả những gì chúng ta có thể là chờ đợi hồn phi phách tán. 

 

Người này ngàn tính vạn tính, không ngờ rằng Tạ Đại Sơn sẽ chôn tôi trên mộ tổ tiên. 

 

Điều trùng hợp hơn nữa là chiếc đinh chính đã bị Tạ Đại Sơn dùng xẻng quay và cắm vào sau đầu tôi. 

 

Sư Phụ rằng thể linh thể bẩm sinh là độc nhất, trước khi họ giác ngộ, họ chỉ là những người bình thường. 

 

Trên thế giới này, có rất nhiều sinh linh bẩm sinh đến và đi trong im lặng. 

 

Chiếc đinh chính vốn cho là sẽ khiến tôi hồn phi phách tán, đánh bậy đánh bạ vô mở mắt và tạo nên linh thể bẩm sinh của tôi. 

 

Có lần tôi lo lắng hỏi: “Liệu họ có dùng Trấn Hồn Đinh để mưu lão tổ không?” 

 

“Lão tổ là một người tốt, tôi không muốn ông ấy hồn phi phách tán.” 

 

Sư phụ nhạo tôi. 

 

"Nguyên liệu để tạo nên Trấn Hồn Đinh là điều cực kỳ khó tìm, con nghĩ là bắp cải à?”

 

“Hơn nữa, Minh gia cũng không phải là người tốt!" 

 

Có lẽ, mọi thứ không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà là định mệnh. Sau đó, để tôi luyện tập các kỹ năng cơ bản, Sư phụ đã cắm lại Trấn Hồn Đinh vào đầu tôi và bắt tôi phải khổ luyện cả ngày lẫn đêm. 

 

Trong ba năm tu luyện với Sư phụ, tôi đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ. 

 

Câu phổ biến nhất lão tổ Minh gia dùng để hù dọa Minh Hoài Cẩn đó là. “Nếu con tiếp tục lười biếng, ta sẽ đưa ngươi đến phủ của Xương Diệu tiên nhân.”

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...