Tôi Ly Hôn Chồng [...] – Chương 2

3

Vừa rút chiếc thẻ đen ra, trong đám đông có người xuýt xoa:

“Wow, loại thẻ này phải chứng minh dòng tiền chứ không phải tài sản, dòng tiền năm phải trên 10 tỷ tệ mới cấp!”

“Còn trẻ mà đã có tài sản hàng chục tỷ, ghê thật!”

Nhân viên bán hàng lúc này mồ hôi vã như tắm.

Nghe ta sẵn sàng mua, liền vội vàng nhận thẻ, cung kính :

“Chị đúng là cứu em rồi! Nếu ở thời xưa chắc chị là nữ hiệp! Thật sự vừa giàu vừa có khí phách!!”

Được tâng bốc như , Ngô Thiến Thiến càng đắc ý.

Cô ta vung tay :

“Hôm nay tôi bao cả showroom đi bar uống một chầu!”

Cả hội trường hoan hô rầm trời.

Ngô Thiến Thiến quay sang mỉa chúng tôi:

“Người biết thời thế mới là trang tuấn kiệt, cố gắng ăn đi, sau này nhất định thành bậc thầy bán hàng!”

“Không như có người nghèo kiết xác, cả đời lái chiếc Rolls-Royce bản cơ bản mà tưởng đã viên mãn rồi!”

Mọi người xung quanh bàn tán:

“Đúng là nhà giàu, 5 triệu nhẹ như 500 tệ !”

“Phu nhân tập đoàn lớn muốn gì có nấy, hai mẹ con kia thật thiển cận, không bằng tặng xe cho người ta để kết giao quan hệ!”

Có người còn hỏi ta kiếm tiền thế nào, muốn học theo.

Trong khi mọi người đang nịnh nọt, tôi đưa hóa đơn mua xe cho nhân viên bán hàng:

“Được, 55 triệu tệ, quẹt thẻ đi.”

Nghe tôi , Ngô Thiến Thiến chẳng thèm quay đầu, hừ lạnh một tiếng:

“Cô tự ý thêm số 0 vào hóa đơn chứ gì? Làm gì có cái xe nào giá hơn 50 triệu chứ!”

“Tôi cho biết, đây là tống tiền, có thể ngồi tù đấy, đừng tưởng tôi không biết luật!”

Người xem cũng bắt đầu khuyên tôi:

“Hai mẹ con , nên biết điểm dừng! Người ta cho 5 triệu là quá tốt rồi, đừng tham quá.”

“Nghe Tập đoàn Viễn Dương có đội vệ sĩ đặc biệt toàn lính đặc công xuất ngũ, quá thì cẩn thận bị xử lý!”

Tôi nhân viên bán hàng:

“Trong hệ thống cửa hàng có lưu thông tin xe đúng không?”

Nhân viên vội vàng chạy đi kiểm tra hệ thống, kết quả là trố mắt, chân đứng không vững.

“Chiếc xe này đúng là giá 55 triệu tệ thật!”

Anh ta kinh hô một tiếng.

Mọi người xung quanh vừa nghe chiếc xe này giá 55 triệu tệ, ai nấy đều thay đổi sắc mặt.

“Trên đời lại có xe hơn 50 triệu sao?!”

“Hóa ra mẹ con họ mới là nhà giàu thực thụ! Vừa nãy con còn mẹ có thể kiếm vài triệu trong vài phút, hóa ra là thật!”

“Mẹ con họ khiêm tốn quá, bên ngoài không hề biết họ giàu cỡ nào!”

“Còn cái streamer trẻ kia, trong thẻ còn chẳng đủ mua một cái xe của người ta, còn ở đó ra vẻ ta đây!”

Nhân viên bán hàng dè chừng tôi một cái, tôi cong khóe môi :

“Đền đi, 55 triệu, không thiếu một đồng.”

Trên mặt Ngô Thiến Thiến thoáng có chút thay đổi, rất nhanh lại ngẩng đầu kiêu ngạo:

“Được, tôi gọi cho chồng tôi, bảo ấy chuyển khoản!”

Nói xong liền lấy điện thoại gọi ngay.

Rất nhanh, điện thoại kết nối, giọng chồng ta — Hứa Như Thanh — vang rõ bên tai tôi.

Sau khi cúp máy, mặt Ngô Thiến Thiến lại lộ vẻ đắc ý:

“Chuyện nhỏ thôi! Chồng tôi bảo sẽ chuyển ngay cho tôi 100 triệu!”

Vừa dứt lời, điện thoại của tôi cũng reo lên — là Hứa Như Thanh gọi.

“Cô đang ở đâu cũng mặc kệ! Dù gì đi nữa, lập tức chuyển cho tôi 100 triệu ngay!”

Tôi thản nhiên trả lời:

“Tôi đang đưa con đi nhận xe. Có gì sau.”

4

Nhưng Hứa Như Thanh vẫn không buông tha:

“Phó Yến Yến! Có phải không muốn sống với tôi nữa đúng không? Dù sao con cũng đã đậu đại học rồi…”

Chưa kịp hết câu, tôi đã cúp máy.

Môi tôi mím chặt, cơn tức không giấu nổi trong lòng — chỉ hận không thể rút dao ra xử hắn ngay!

Từ lúc hắn ở rể nhà tôi, tôi chưa từng bạc đãi.

Hắn cần tiền, tôi cho tiền. Hắn muốn ăn, tôi mở đường. Hắn chẳng gì, tôi cho hắn treo danh nghĩa!

Tôi đối xử với hắn tử tế hết mức, mà hắn dám lấy tiền của tôi nuôi bồ!

Tôi hừ lạnh, lập tức nhắn cho bộ phận pháp lý của công ty:

“Theo thỏa thuận tiền hôn nhân, soạn sẵn đơn ly hôn! Tôi muốn Hứa Như Thanh ra đi tay trắng!”

Sau khi cúp máy, Hứa Như Thanh liên tục gọi đến, tôi tắt máy luôn.

Không lâu sau, Ngô Thiến Thiến giơ điện thoại lên:

“Nhìn này! Tiền chuyển tới rồi! Chồng tôi cưng tôi lắm, tôi muốn gì cho nấy!”

Cô ta lại đắc ý, lập tức chuyển khoản cho nhân viên bán hàng.

Nhân viên bán hàng thở phào nhẹ nhõm, như trút gánh nặng.

Sau đó, ta cũng hoàn trả số tiền mua xe của tôi.

Nhìn vào tôi càng tức — không ngờ dù tôi đã khóa thẻ phụ, trong tay chồng tôi vẫn còn nhiều tiền đến !

Không dám tưởng tượng mấy năm tôi không ở Tập đoàn Viễn Dương, hắn đã tham ô bao nhiêu tiền!

Ngô Thiến Thiến mất toi 55 triệu, mua cái xe xước móp, tâm trạng cực tệ, dẫn đội ngũ muốn rút lui.

Đúng lúc ấy, tôi chặn ta lại:

“Chiếc thẻ phụ này là của chồng tôi, lấy từ đâu ra?”

Mọi người xung quanh vốn đã định giải tán, nghe lại quay lại hóng tiếp.

Ngô Thiến Thiến nổi cáu:

“Cô đừng vu khống! Thẻ này chính chồng tôi tặng cho tôi để mua xe!”

“Các người quá đáng thật! Hôm nay tôi sẽ gọi chồng tôi đến! Tôi sẽ khiến mẹ con không thể ngóc đầu lên trong thành phố này!”

Cô ta gọi một cuộc điện thoại — không lâu sau, một đoàn xe Maybach màu đen từ xa từ từ tiến đến.

Hứa Như Thanh mặc vest đen cao cấp, đi giày da thủ công Ý, chân dài bước xuống xe, dáng vẻ phong lưu xuất hiện.

5

Ngô Thiến Thiến đã đứng chờ ngay trước cửa showroom từ sớm, đảm bảo Hứa Như Thanh vừa xuống xe là thấy ta đầu tiên.

Quả nhiên, Hứa Như Thanh vừa thấy ta đã vội vã bước tới, nắm chặt tay Ngô Thiến Thiến, vẻ mặt đầy lo lắng:

“Là ai dám bắt nạt em? Chồng sẽ đòi lại công bằng cho em!”

Tôi lạnh lùng cặp đôi trơ trẽn kia. Mỗi lần họp phụ huynh của con , hắn đều lấy cớ bận không về kịp.

Vậy mà Ngô Thiến Thiến vừa xảy ra chuyện, chưa đến 15 phút hắn đã có mặt.

Con tôi thấy chồng tôi nắm tay Ngô Thiến Thiến, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Tôi chỉ có thể liên tục an ủi con bé: lát nữa mẹ nhất định sẽ khiến đôi cẩu nam nữ này phải trả giá.

Khi thấy chồng tôi thật sự xuất hiện, đám đông quanh đó lập tức xôn xao.

“Không ngờ tổng giám đốc Tập đoàn Viễn Dương lại đẹp trai thế!”

“Ngô Thiến Thiến cũng trẻ trung xinh đẹp, đúng là trai tài sắc!”

Sau một hồi tâng bốc, Hứa Như Thanh ôm lấy Ngô Thiến Thiến. Cô ta chỉ về phía tôi và con , cố ý giọng the thé:

“Chính là hai mẹ con họ! Không biết điều, cứ giành xe với em, còn cái thẻ phụ cho em là của họ!”

“Chồng ơi, mau giúp em dạy dỗ họ đi! Cả đời này em không muốn thấy họ nữa!”

“Là ai to gan như , dám bắt nạt vợ tôi…”

Nghe Ngô Thiến Thiến mách lẻo, Hứa Như Thanh chen qua đám đông, lúc này mới rõ mẹ con tôi.

Sắc mặt hắn lập tức biến đổi, từ tức giận thành sững sờ:

“Phó Yến Yến, sao lại là em…”

Hắn vội vàng bước đến bên tôi, ghé tai hạ giọng:

“Phó Yến Yến, đây đúng là hiểu lầm, ấy là một hot streamer, gần đây định lấn sân vào giới giải trí, hai bên chỉ hợp tác ăn thôi!”

“Chắc là các em không hiểu chuyện, đắc tội với ấy. Em xin lỗi ấy một câu cho êm chuyện đi, coi như cho một bậc thang xuống.”

Tôi đẩy mạnh hắn ra, cố lớn tiếng cho mọi người nghe:

“Xin lỗi? Tại sao tôi phải xin lỗi? Cô ta cướp xe của con tôi, còn dùng thẻ phụ của nhà tôi, mà còn bắt mẹ con tôi xin lỗi?!”

“Anh không định giải thích à? Cô ta tiêu tiền này từ đâu mà có?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...