Giang Trần vội lao đến đỡ, liên tục xoa lưng ta.
MC ra hiệu bảo ta bình tĩnh, sau đó quay sang tôi, lạnh lùng :
“Bà Lý, chúng tôi tôn trọng tuổi tác của bà mà gọi bà là dì. Nhưng tuổi tác không phải là tấm vé miễn tội, vu khống bịa đặt trước công chúng là phải chịu trách nhiệm pháp lý!”
Giang Trần đỏ mắt hét về phía tôi:
“Mẹ! Sao mẹ xin lỗi lại khó đến ? Uyên Uyên cũng là người nhà của mẹ, lại đang mang thai. Mẹ dạy con từ nhỏ phải sống lương thiện, mà bây giờ mẹ lại nhẫn tâm vu khống ấy như . Mẹ, mẹ…”
“Lương tâm của bà bị chó ăn rồi!”
Một khán giả dưới khán phòng hét lên thay lời Giang Trần.
Cả hội trường như dậy sóng với những lời trách móc, chỉ trích nối tiếp nhau không ngừng.
MC tôi bằng ánh mắt khinh miệt:
“Tôi đến đây thôi, bà Lý, mong bà biết tự trọng. Bây giờ, bà có thể lên tiếng.”
Tất cả ánh mắt đều dồn về phía tôi, đầy phẫn nộ, khinh thường, xen lẫn mỉa mai. Dường như họ đang chờ xem tôi sẽ ngụy biện thế nào.
“Có nước đường không?”
Tôi hỏi MC.
MC ngẩn người, cau mày:
“Đây là buổi ghi hình, xin bà đừng đổi chủ đề nữa.”
Tôi nhắm mắt, bình tĩnh :
“Vừa rồi tôi bị hạ đường huyết, suýt ngất trên sân khấu. Giờ tôi cần chút nước đường, các vị cũng không muốn tôi xảy ra chuyện ở đây chứ?”
Mọi người tôi bằng ánh mắt lạnh lùng, chẳng ai bận tâm, chẳng ai tin. Rõ ràng họ đều nghĩ tôi lại đang bày trò.
“Bà ơi! Con có nước ngọt cho bà.”
Từ khán phòng vang lên một giọng non nớt.
Một bé mặt tròn xoe cầm chai nước đá chanh cao giơ lên, chạy đến đưa cho tôi.
Mẹ bé kéo bé lại, bé vùng ra, tung tăng chạy đến trước mặt tôi.
“Bà ơi, nước này ngọt, con tặng bà.”
Mắt tôi cay cay, nhận lấy chai nước từ tay bé, mở nắp uống hai ngụm lớn.
“Cảm ơn con, giờ bà thấy đỡ hơn rồi.”
Bé nhảy chân sáo về chỗ, mẹ bé khẽ gì đó với bé.
“Nhưng mẹ bảo con phải tôn trọng người lớn mà!”
Giọng trẻ con vang lên, không to không nhỏ, đủ cả khán phòng nghe rõ.
MC bắt đầu mất kiên nhẫn:
“Được rồi, bà Lý, thời gian của mọi người đều rất quý báu. Bà có thể bắt đầu chưa?”
Tôi gật đầu:
“Được rồi.”
“Vậy chúng ta sẽ rõ từng việc một. Vậy bà trả lời thế nào với những lời con trai và con dâu vừa về bà?”
“Được, từng việc một.”
Tôi mím môi, bình tĩnh trả lời:
“Từng việc họ , đúng là đã xảy ra. Nhưng mỗi lời từ miệng ta ra đều là sai sự thật!”
Hot streamer nhạt:
“Đây là cách bà nghĩ ra sau cả nửa ngày? Một câu ‘đều sai sự thật’ là đủ để rửa sạch mình?”
Tôi lấy điện thoại ra, giơ lên cho mọi người xem:
“Đây là đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa tôi và Mạc Uyên. Tôi sẽ mở cho mọi người nghe.”
Không chờ MC phản ứng, tôi mở giao diện ghi âm, đưa điện thoại gần mic trên áo, âm thanh vang lên rõ ràng.
【Uyên Uyên, mẹ đang ở chợ. Hôm nay sườn ngon lắm, con muốn ăn canh sườn củ sen hay sườn kho?】
【Ôi trời ơi mẹ, con không bảo là con ăn chay rồi sao? Mẹ đừng hỏi nữa không!】
Câu sau là giọng điệu khó chịu của Mạc Uyên.
Cả hội trường im lặng vài giây.
Bạn thấy sao?