Tôi Là Ai Vậy? – Chương 8

 

Lúc này Uông Hoài đã phát điên rồi, ta cầu xin Lục Dung đừng vứt bỏ ta, đồng thời quỳ xuống thề sẽ không bao giờ chơi bài bạc nữa. Nhưng trên thực tế, ta âm thầm mua bảo hiểm cho Lục Dung, người hưởng lợi ích là chính mình.

 

Rồi sắp xếp một vụ tai nạn giao thông nhằm thu lợi.

 

Thật không may, Lục Dung mắc câu rồi.

 

Nghe xong câu chuyện của tôi, Uông Hoài vui vẻ phấn khích.

 

"Câu chuyện đặc sắc đấy, tiếc là em không có chứng cứ."

 

"Sao biết là tôi không có?"

 

Tôi mở một video, sau khi xem xong, mặt mày Uông Hoài tái mét, điên cuồng giãy dụa, định giật lấy điện thoại của tôi.

 

"Lục San, em ?"

 

Tôi lùi lại một chút về phía sau, cả người Uông Hoài ngã nhào ra đất.

 

"Uông Hoài, tôi đang cứu mà.”

 

16.

 

Tôi cầu thám tử tư điều tra người đã gọi điện thoại cho Lục Dung khi xảy ra tai nạn.

 

Bằng một vài thủ đoạn, tôi đã biết nội dung cuộc điện thoại.

 

Đó là một đoạn ghi âm, không có ai chuyện, chỉ có âm thanh ở sòng bài và tiếng khúc khích của một bé , nghe kĩ thì rất giống giọng của Đóa Đóa.

 

Lục Dung tức giận quay xe, do đó dẫn đến bi kịch.

 

Đồng thời, tôi cũng tìm thấy tên tài xế tai nạn đã thả tự do.

 

Sau khi tìm hiểu về gia cảnh của ông ta, tôi biết cơ hội của mình đã đến.

 

Tài xế này cũng là một con bạc, nợ nần chồng chất nên mới liều lĩnh tay sai cho Uông Hoài.

 

Tiếc thay, bước vào sòng bạc, số tiền đó nhanh chóng cạn kiệt.

 

Tôi cho người ám chỉ với tên tài xế đó rằng: "Ông nên nắm bắt cơ hội vàng này."

 

Tài xế quả nhiên không tôi thất vọng, ông ta lại tìm đến Uông Hoài, đòi một số tiền lớn.

 

Tuy nhiên, chút tiền cỏn con này có đủ cho một con bạc phung phí không?

 

Sau khi nếm vị ngọt, tài xế liên tục tống tiền Uông Hoài khiến ta tức giận và ra tay sát tên tài xế kia.

 

Người mà tôi sắp xếp trước đó đã cứu lấy ông ta.

 

Tài xế tức giận, thề sẽ ch.ết Uông Hoài.

 

Video mà tôi vừa cho Uông Hoài xem chính là toàn bộ quá trình ta người.

 

"Lục San, ác thật đấy, thì thu lợi ích gì?"

 

"Anh không cần biết."

 

"Uông Hoài, đánh bạc, sát thủ người, lại còn cưỡng hiếp phụ nữ, chờ pháp luật kết tội đi."

 

Tôi lại ném ra một đống chứng cứ lấy khi còn ở nhà Lục Dung.

 

Thuốc mà ba mẹ cho tôi uống đều là do Uông Hoài cung cấp.

 

Uông Hoài còn cho họ một số tiền lớn, tất cả đều camera ẩn ghi lại rõ ràng.

 

Còn những việc ta đã với tôi ở trong phòng cũng đều có chứng cứ đầy đủ, không thể chối cãi.

 

Uông Hoài điên cuồng.

 

"Cười ch.ết tôi rồi, là vợ tôi, đây là nghĩa vụ vợ chồng, tính kiện tôi kiểu gì đây?"

 

"Thật à? Thế đây là gì?"

 

Tài liệu trong tay tôi là một đơn kiện.

 

Trên đó ghi rất rõ ràng, Lục Dung đã nộp đơn ly hôn lên tòa án, xác nhận mối quan hệ hôn nhân đổ vỡ.

 

Uông Hoài lại gánh thêm một tội.

 

Nhưng ta vừa tôi là Lục Dung, chẳng lẽ ta biết cả rồi?

 

17.

 

Sau khi biết tin tôi tống Uông Hoài vào tù, ba mẹ điên cuồng tìm tôi rối.

 

"Mày thật độc ác, sao lại không màng cảm xưa nay mà lại đối xử với Uông Hoài như , mày muốn Lục Dung nghĩ thế nào? Nó nhất định sẽ hận mày đến ch.ết!"

 

"Các người đã éo ch.ết chị ấy, mặt mũi đâu mà hỏi chị ấy nghĩ thế nào?"

 

Mẹ tôi giận đến xanh mặt.

 

"Mày gì cơ?"

 

"Chẳng lẽ không phải à? Lục Dung đã với mấy người rằng Uông Hoài nghiện cờ bạc, chị ấy muốn ly hôn, mấy người đã gì?"

 

"Mấy người lấy cái ch.ết ra đe dọa, mắng Lục Dung không biết xấu hổ, không xứng con của mấy người."

 

"Mắng những người phụ nữ ly hôn là đ* đi*m, là kẻ thất bại."

 

"Mấy người chỉ quan tâm đến tài sản của nhà họ Uông, như mới nở mày nở mặt. Còn Lục Dung hạnh phúc hay không hoàn toàn không nằm trong suy nghĩ của mấy người."

 

Tôi ra hết tất cả những ấm ức trong suốt bao năm nay, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

 

Mẹ tôi tái mét mặt mày, ôm ngực thở hổn hển.

 

Ba tôi giơ tay lên, định tát tôi một cái thật mạnh, tôi không để yên cho ông ta đánh.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...