Tôi Không Thích Cạo [...] – Chương 11

Bố tôi vốn là người bàng quan trong gia đình, những mâu thuẫn giữa tôi và mẹ, ông chưa bao giờ can thiệp hay hòa giải, thậm chí còn ngơ.

Nhưng một khi mọi chuyện chạm đến lợi ích của ông, ông liền trở thành một quả pháo bị châm ngòi.

Hôm đó, là lần đầu tiên trong mười tám năm, ông đánh mẹ tôi, đồng thời cũng đưa ra tối hậu thư: Nếu bà còn dám bậy một lần nữa, ông sẽ lập tức ly hôn và để bà ra đi trong trạng không một xu dính túi.

Mẹ tôi bị bố tôi đối xử tệ bạc, thế là bà liền quay ngoắt lại đá tôi ra khỏi nhóm chat gia đình, rồi ném tôi vào danh sách đen luôn.

Hình như đây là cách cuối cùng mà mẹ có thể khống chế tôi.

Nhưng bà ấy đâu biết, tôi cầu còn không .

Tôi cứ ngỡ từ nay về sau sẽ chẳng còn dính dáng gì đến cái nhà đó nữa.

Cho đến kỳ nghỉ hè năm hai đại học.

Tôi đang kéo vali từ chỗ thêm về thì một đám người kỳ quái vác máy quay, cầm mic chặn tôi lại.

“Xin chào, xin hỏi cháu có phải là học Vương Dư không?”

Tôi đầy ngờ vực gật đầu.

“Đúng là con bé, thì đưa nó đi thôi.” Nhà sản xuất dẫn đầu ra hiệu cho người phía sau.

Tôi còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hai người đàn ông lực lưỡng túm tay lôi đi, kéo tôi về phía một chiếc xe minibus không rõ lai lịch.

Bản năng khi gặp nguy hiểm khiến tôi liều mạng vùng vẫy, chân đạp loạn xạ.

Trong lúc hoảng loạn, tôi còn đổ cả một thùng rác bên đường.

Người đi đường thấy có máy quay đang ghi hình nên không ai dám lại can thiệp.

Tôi gào đến khản cả giọng mà chẳng có một ai đến ngăn cản cả.

Mãi đến khi bị đẩy lên xe của đoàn phim, nhà sản xuất mới giải thích với tôi.

“Xin lỗi học Vương, chúng tôi là đoàn phim của chương trình “Nhật ký biến hình”, mẹ cháu đã đăng ký cho cháu tham gia, những cảnh vừa rồi đều là để tạo hiệu ứng cho chương trình thôi, chắc cháu cũng hiểu chứ nhỉ?”

Nói rồi, nhà sản xuất mở cho tôi xem một đoạn video.

Trong video, mẹ tôi đội tóc giả, khóc lóc nức nở tố cáo tôi.

“Đứa nhỏ này, tôi thật sự không dạy dỗ nổi nữa rồi. Tôi có lòng tốt muốn đến thăm nó, muốn ở lại trường vài ngày với nó, mà nó lại nổi giận cạo trọc đầu tôi, khiến tôi mất việc, bố nó suốt ngày buồn bã chẳng muốn về nhà. Tôi mong chương trình có thể giúp tôi, trả lại cho tôi một đứa con ngoan ngoãn, nghe lời và hiền lành…”

Video kết thúc.

Tôi thở dài thườn thượt, với nhà sản xuất: “Chú ơi, cháu nghĩ là đã bị mẹ cháu lừa rồi, sự việc không phải như đâu.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...