Tôi Không Làm Thế [...] – Chương 15

Cô ấy vô cùng thất vọng.

 

Nhưng tôi muốn giữ Mộc Tâm trong tay, tự tay đưa cho ấy.

 

……

 

Tôi gửi tin nhắn cho Nhiễm Nhiễm, không biết phải bắt đầu từ đâu.

 

Phải bắt đầu từ việc ấy chia tay trai tôi.

 

Rõ ràng là một câu hỏi quan tâm, ấy không trả lời tôi.

 

Thậm chí căn bản không để ý tới tôi.

 

……

 

Tôi thậm chí còn không có cơ hội gặp ấy.

 

Bởi vì bây giờ chúng tôi đã không còn bất kỳ mối quan hệ nào.

 

Tôi thật sự không biết phải mở miệng ra sao.

 

May mà sinh nhật bà nội sắp đến, tôi mượn chuyện vòng cổ để Nhiễm Nhiễm cùng tôi tham dự tiệc sinh nhật.

 

……

 

Nhiễm Nhiễm hôm nay rất đẹp, thật đấy.

 

Tôi cũng muốn hỏi một chút, tôi có thể cùng Nhiễm Nhiễm thực hiện giao dịch tiền bạc hay không.

 

Nhưng tôi còn chưa kịp ra khỏi miệng, đã bị ấy cắt ngang.

 

Cô ấy đúng, lái xe phải tập trung.

 

Nhưng sau đó, tôi cuối cùng không có dũng khí hỏi lại lần nữa.

 

……

 

Nhiễm Nhiễm bảo tôi ở bên bà nội nhiều hơn.

 

Được rồi, chắc chắn rồi.

 

Nhiễm Nhiễm thật tốt.

 

Vô cùng cẩn thận, kiên nhẫn.

 

Hôm đó tôi liền với ba mẹ, tôi không về thành phố C nữa, tôi muốn ở lại thành phố A.

 

……

 

Tôi có một nội ứng, đó là bảo mẫu nhà bà nội- Trương tẩu.

 

Nhiễm Nhiễm đến ngày nào, ta liền tới ngày đó.

 

……

 

Hôm nay bà nội , nếu còn có cháu trai thì tốt rồi, có thể cưới Nhiễm Nhiễm cháu dâu.

 

Trong lòng tôi hò hét: "Chọn tôi chọn tôi chọn tôi."

 

Tại sao tôi lớn như đứng ở trước mặt, bà nội cũng không nhớ ra.

 

Tôi chỉ có thể uyển chuyển nhắc nhở bà: "Bà không phải là có sẵn cháu trai ở trước mặt hay sao?"

 

Nhưng tại sao bà nội lại tôi không ?

 

Là cảm thấy tôi không xứng với Nhiễm Nhiễm sao?

 

Tôi biết Nhiễm Nhiễm rất ưu tú, tôi có thể cố gắng, có thể cho tôi một cơ hội hay không?

 

Nhưng vì sao bà nội và Nhiễm Nhiễm tôi, đến kỳ lạ?

 

……

 

Hôm nay thím Trương Nhiễm Nhiễm và bà nội đang bánh ngọt.

 

Tôi cũng muốn .

 

Cuộc họp chết tiệt này.

 

May mà lúc kết thúc, vẫn còn kịp.

 

……

 

Nghe tối nay có mưa to.

 

Tôi cho thím Trương nghỉ phép mang lương hai ngày.

 

Tôi dụ dỗ bà nội lôi kéo Nhiễm Nhiễm chơi mạt chược đến khuya.

 

Sau đó mưa to, Nhiễm Nhiễm không trở về .

 

Cuối cùng cũng có thể qua đêm với ấy rồi.

……

Bong bóng là một con chó thông minh, tôi phải mua chuộc nó trước đã.

……

Tối hôm qua cùng Bong Bóng ngủ một đêm trên sô pha, dậy sớm có chút choáng váng đầu óc, sốt đến chiều mới khỏi.

 

Sau khi tỉnh táo lại Nhiễm Nhiễm chạy tới chạy lui vì tôi, vừa rót nước nóng, vừa tìm thuốc.

 

Lần đầu tiên cảm thấy bị bệnh cũng rất tốt.

……

Bà nội đột nhiên hỏi tôi, đối với Nhiễm Nhiễm có phải thật lòng hay không.

 

Chẳng lẽ là lúc tôi phát sốt lung tung cái gì?

 

Sẽ không bại lộ chứ?

 

Nhưng Nhiễm Nhiễm hình như không có gì khác thường, may mà ấy không phát hiện ra.

 

Nhưng mà, tôi lại có chút tiếc nuối muốn biết chuyện gì xảy ra?

 

Tôi cho bà nội biết tâm ý của tôi đối với Nhiễm Nhiễm.

 

Bà lại hỏi tôi: "Cháu không phải thích nam nhân sao?"

 

Bà nội sao ngay cả thứ này cũng hiểu?

 

Tôi......

 

Tôi thật oan uổng.

 

Khó trách ánh mắt Nhiễm Nhiễm tôi cứ là lạ.

…….

Tôi nấu ăn cùng ấy.

 

Tôi biết Nhiễm Nhiễm thích ăn gì, món Tứ Xuyên tôi rất sở trường, tôi học ở thành phố C đã lâu.

 

Nhưng tôi vẫn muốn giả vờ để bắt chuyện, hỏi Nhiễm Nhiễm có ăn cay hay không.

 

Kết quả vừa phân tâm, ấy liền cắt trúng tay.

Tất cả là lỗi của tôi.

 

Thật đau lòng.

 

……

Buổi đêm cùng Bong Bóng thì thầm vô bị Nhiễm Nhiễm nghe .

 

Cô ấy hỏi tôi:

"Cho nên rốt cuộc có muốn ba của Bong Bóng hay không?"

 

Tôi muốn! Đương nhiên muốn!

 

Cầu còn không nữa là. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...