Tôi Dự Định Sẽ [...] – Chương 51

Dương Tiếu rất khổ sở, mắt đỏ hoe, Thúy Thúy à, em không cần vất vả như , sẽ nghĩ cách để trả tiền sớm.

Tôi em thật sự rất khó chịu, đi bia thịt cho người ta, ngày nào cũng bị họ đánh.

Dương Tiếu, sao hai chúng ta lại xui xẻo như thế chứ, sống giống như hai con chó .

Dương Tiếu khóc, xin lỗi Thúy Thúy, xin lỗi, nếu không thì chúng ta chia tay đi, không thể liên lụy đến em .

Tôi cũng khóc, với là em không chia tay đâu, có chết cũng không chia tay. Sống qua khoảng thời gian này là rồi, Dương Tiếu à, chúng ta rồi sẽ tốt hơn thôi.

Tôi không muốn chia tay cho nên tôi đã liều mạng kiếm tiền, cứ nghĩ ngợi rằng ngoài việc đi ở cửa hàng đồ ăn sáng và khách sạn thì trong ngày còn rảnh rỗi hai tiếng rưỡi, hai tiếng rưỡi này có thể cái gì đây?

Khó thật đấy, chỉ có hai tiếng rưỡi thì chẳng tìm việc gì thích hợp.

Đã nửa tháng rồi tôi không gặp Dương Tiếu. Bởi vì tôi thực sự quá mệt mỏi, suốt khoảng thời gian đó tôi đều ở lại ký túc xá. Nhưng hôm đó tôi thật sự rất nhớ , lần đầu tiên tôi xin tan sớm một tiếng để về gặp .

Nhưng mà tôi đã thấy gì?

Mười một giờ đêm, cửa phòng trọ mở ra, và một khác đang dây dưa với nhau ở bên trong, quần áo của cả hai đều lộn xộn.

Cũng không có hình ảnh ướt át nào cả, chỉ là kia kề sát vào người , trong không gian hẹp hòi đó hai người chen tới tận mép giường.

Tôi biết ta, ta phòng ở bên cạnh phòng của chúng tôi, đi trong một tiệm uốn tóc.

Mặt Dương Tiếu đỏ bừng, giây phút thấy tôi lại sợ tới mức trắng bệch.

Anh giơ tay đẩy kia ra rồi đi về phía tôi, giọng tràn đầy run rẩy: “Thúy Thúy, không phải như em nghĩ đâu, ta điện thoại của ta bị mất nên nhờ gọi cho ta một cuộc, sau đó cứ ăn vạ ở nhà mình mãi không chịu đi….”

Nhìn vẻ mặt hốt hoảng của , đầu óc tôi thật sự quá rối bời và mỏi mệt.

Lòng tôi cứ như đã bị lưỡi dao đâm thủng, hít thở thôi cũng thấy khó khăn, đau đớn đến nỗi máu chảy đầm đìa.

bị đẩy ra kia tự đứng lên, lúng túng : “Ngại quá, tôi còn tưởng không về, tôi đi trước nhé.”

Cô ta muốn chuồn mất, lúc đi ngang qua người tôi lại bị tôi túm chặt mái tóc.

Tôi xông vào đánh ta như đã phát điên, dùng hết cả toàn bộ sức lực có trên người. Cô ta đánh nhau với tôi, miệng vẫn còn mắng chửi: “Chúng tôi cũng có ngủ đâu, nổi điên cái gì!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...