Tôi Dự Định Sẽ [...] – Chương 39

Khi ấy ban ngày còn phải tới công trường việc, sáng sớm tỉnh dậy tôi thấy hai mắt đỏ bừng, đành bảo xin nghỉ một hôm đừng đi nữa.

Anh bảo không có gì đáng ngại cả, em nghỉ ngơi cho tốt vào, lát nữa muốn ăn gì thì mua về cho.

Rõ ràng chỉ lớn hơn tôi một tuổi mà thôi, lại chăm sóc tôi rất tốt. Ở bên cạnh tôi vô cùng yên tâm, vô cùng thoải mái.

Tôi ôm lấy cổ , kề má vào cằm mà nước mắt không ngừng chảy. Tôi , Dương Tiếu à, sao lại tốt với em như chứ, từ trước đến nay không có ai đối xử tốt với em như cả.

Dương Tiếu tôi ngốc, những điều tốt đẹp đều xuất phát từ hai phía. Em đối xử tốt với nên đương nhiên phải đổi xử tốt với em rồi. Chúng ta chính là những người thân thiết nhất trên đời này.

Tôi chúng ta phải vĩnh viễn ở bên nhau, vĩnh viễn không xa rời.

Anh , sẽ vĩnh viễn không bỏ rơi em, đi tới chân trời góc biển cũng phải đưa em đi cùng, buộc em vào thắt lưng thì mới yên tâm.

___

Sau hôm đó, ngày nào tôi cũng đeo chiếc nhẫn Dương Tiếu tặng đi với gương mặt rạng rỡ.

Chị Linh Linh trông tôi cứ như mới trúng vé số một triệu tệ ấy. Tôi chuyện này còn vui hơn việc trúng vé số nhiều. Chị ấy đừng có đắc ý, ông chủ tìm em kia, nhanh đi xuống dưới đi.

Tôi kêu lên một tiếng: “Ai tìm em cơ?”

“Ông chủ đó, sếp Cù chứ ai.”

“Anh ấy tìm em gì thế nhỉ?”

“Chị cũng muốn biết, lát xong chuyện nhớ chị nghe.”

Lúc sếp Cù đang đợi tôi ở dưới quầy lễ tân trong đại sảnh, tôi đã vắt óc suy nghĩ suốt đoạn đường đi xuống lầu hình như tôi đâu có phạm lỗi gì.

Mà cho dù tôi có phạm lỗi đi chăng nữa thì cũng đâu cần hắn ta tự mình tới tìm tôi.

Tóm lại là tôi thấp thỏm đi xuống lầu, hắn ta vừa thấy tôi đã mỉm : “Thúy Thúy đến rồi à.”

Hắn ta đưa cho tôi một tập hồ sơ, bảo tôi tới tòa nhà Hải Vân một chuyến, giao tập hồ sơ này cho sếp Nghiêm của Đường Nông.

Tôi : “Sếp Cù, bây giờ em vẫn đang việc.”

Hắn ta phất tay với tôi: “Bây giờ em có thể tan rồi, giao đồ xong cứ về thẳng nhà đi.”

Thấy tôi vẫn chần chờ, hắn ta lại : “Mau đi đi, vốn là định để người khác đưa qua Nghiêm Tự có đồ muốn trả cho em nên bảo để em tiện thể tới lấy luôn. Con bé này, em quen ta khi nào ?”

Tôi kể cho hắn ta nghe chuyện lỡ chào hàng đĩa CD trên đầu cầu, sếp Cù nghe xong lại cứ mãi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...