Tôi Dự Định Sẽ [...] – Chương 38

Trên mặt vương chút buồn bực vì bị bắt bài, vươn tay ôm chầm lấy cổ tôi rồi siết chặt:

“Gọi là trai!”

“Không gọi”

“Không gọi?”

Đôi mắt hơi híp lại, giơ tay thọc lét tôi, tôi không nhịn nổi đành vừa chảy nước mắt vừa cầu xin: “Anh trai, trai!!”

Dương Tiếu thỏa mãn thu tay lại, ngay sau đó tôi xích gần tới rồi nhảy bổ vào lòng , nhắm ngay mặt rồi hôn chùn chụt:

“Chồng ơi.”

Đôi mắt Dương Tiếu đang tôi chợt sáng rực lên, đỏ mặt.

Tôi biết ngay mà, bề ngoài trông có vẻ xấu xa thế thôi chứ thực ra đơn thuần cực kỳ.

Trước khi tôi tròn mười tám tuổi chúng tôi vẫn luôn ngủ trên một giường, tới mùa đông sẽ rúc vào bên nhau để sưởi ấm.

Việc quá giới hạn nhất mà với tôi chính là xoa nóng bàn tay rồi vuốt bụng cho tôi mỗi khi kì kinh của tôi tới.

Tôi đã không với là những năm trước khi bỏ trốn với , hồi vẫn còn ở nhà tôi cũng thường xuyên bị đau bụng kinh.

Đau bụng kinh cũng chẳng đến nỗi không thể chịu đựng nổi. Lần đầu tiên có kinh tôi cho mẹ nghe, bà ấy tiện tay ném cho tôi một bịch băng vệ sinh giá rẻ, là dùng ít thôi, một ngày một cái là rồi.

Sau đó bà ấy giục tôi nhanh chân đi bật nước rồi giặt quần áo đi.

Bụng của tôi thật sự rất đau, đau đến nỗi sống lưng không đứng thẳng nổi nữa. Bà ấy lại là tôi giả vờ giả vịt, mò mẫm già mồm.

Từ đó về sau đau bụng kinh đã dần trở thành thói quen, bất kể là xuân hạ hay thu đông, việc mà tôi cần phải thì có dù ra sao cũng không thể thiếu tí nào.

Nhưng sau khi ở bên cạnh Dương Tiếu, cơn đau bụng kinh tôi đã nhịn rất nhiều năm bỗng trở nên không thể chịu đựng nổi.

Tôi thật quá ra vẻ, ra vẻ chết đi .

Mỗi lần đau đớn tôi sẽ khóc, ôm cổ nức nở nghẹn ngào.

Anh thành thạo nấu nước đường đỏ, thổi cho nguội chút rồi tôi uống từng ngụm từng ngụm đến khi hết thì thôi.

Sau đó rót hai túi chườm nóng, đặt một cái ở sau lưng và một cái ở lòng bàn chân cho tôi. Dưới lớp chăn mền chà nóng bàn tay, giúp tôi xoa vuốt bụng dưới cho đặng cơn đau.

Cứ cách một lúc lại hỏi một câu, em còn đau không, có đỡ hơn tí nào chưa?

Dương Tiếu đối xử với tôi thật sự quá quá tốt, vĩnh viễn có vô tận kiên nhẫn với tôi.

Tôi lên cơn sốt giữa đêm, đi ra ngoài mua thuốc, đút cho tôi uống xong thì vẫn luôn ngồi đó trông nom, không ngừng lấy khăn mặt lau người cho tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...