Tôi Dự Định Sẽ [...] – Chương 36

Tôi chặn ta lại hỏi tiền, ta vừa mở miệng đã mắng tôi xối xả.

Tôi không thể nhịn nữa, trong một lần thay ca, thừa dịp ta chưa chuẩn bị, tôi túm lấy tóc ta rồi lôi vào phòng vệ sinh lầu một.

Tôi ấn đầu ta vào bồn rửa tay, mở vòi nước ra, trong tiếng nước ào ạt chảy xuôi đó tôi hung tợn mắng chửi: “Mày không coi lời tao là gì đúng không! Không coi tao ra gì à! Trả tiền đây! Không trả lại tiền thì tao g i ế t c h ế t mày!”

Tôi là nhân viên phục nhỏ tuổi nhất trong nhà hàng, có một gương mặt trông vô cùng non nớt.

Bình thường không phải là không có người bắt nạt tôi, chẳng qua nếu có thể chịu đựng thì tôi đều sẽ nhịn. Nhưng khi lò xo bị đè đến đáy, kiểu gì cũng sẽ liều lĩnh mà phản kháng một phen.

Tôi thực sự quá tức giận! Hơn năm nghìn tệ đấy!

Nhìn tôi còn nhỏ tuổi thế này thôi sức lực thật ra không hề nhỏ, bình thường nếu sau bếp phải chuyển hàng, tôi nhớ tới những chị đầu bếp vẫn đối xử với tôi khá tốt, thường xuyên gói bánh ngọt cho tôi mang về nên mỗi lần bọn họ dọn hàng tôi đều xung phong tới giúp đỡ.

Tôi cứ nhịn hết lần này tới lần khác, không muốn ra tay đánh ta. Thế mà ta đà lấn tới, tôi đành phải hung tợn ấn đầu của ta xuống.

Cô ta khóc lóc sẽ trả sau, ngày mai sẽ trả ngay. Tôi cho ta một bạt tai, tức giận : “Trả ngay bây giờ! Tao cần ngay bây giờ! Một đồng cũng không thể thiếu!”

Đương nhiên là cuối cùng việc này vẫn phải ồn ào đến trước mặt giám đốc, ta khóc nức nở lên án tôi, vì chuyện ta ăn chặn tiền hoa hồng của tôi là thật nên giám đốc đã quở mắng cả hai chúng tôi một trận.

Sau cùng thì hơn năm nghìn tệ đó vẫn lấy lại , tôi cũng cho chuyện này đi vào dĩ vãng. Nhưng tôi không nghĩ tới hôm đó Nghiêm Tự lại vừa hay hẹn tới đây ăn cơm. Lúc chuẩn bị lên lầu ngay lối rẽ vào đại sảnh, ta có ghé qua nhà vệ sinh một lần.

Sau đó cách một bức tường, ta nghe hiện trường trực tiếp trận ẩu đả đó. Khi ta đi ra ngoài còn đúng lúc thấy tôi túm tóc kia, hùng hổ đi tới tìm giám đốc.

Có lẽ là vì ấn tượng ban đầu này quá mức sâu sắc nên sau này lúc ở trong phòng riêng trên lầu ba ta mới tôi vài lần, còn hỏi tuổi của tôi nữa.

Tôi cứ nghĩ rằng lần chào hàng đĩa CD ở đầu cầu là lần thứ hai chúng tôi gặp nhau. Nhưng thực tế đối với ta đó là lần thứ ba.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...