Tôi Dự Định Sẽ [...] – Chương 22

Mặc dù chị ấy như tôi vẫn nhảy xuống khỏi xe đạp, chạy sang ngồi lên sau xe Dương Tiếu, hơn nữa còn ấm ức với : “Đừng có chở em lao xuống mương!”

Dương Tiếu hừ một tiếng, lại mở miệng mắng tôi: “Mày bị bệnh à?”

“Anh có thuốc sao?”

“Có, thuốc trị bệnh điên có uống không?”

“Có uống, lấy ra đây.”

“Hà Tiểu Thúy, mày đúng là điên thật rồi…”

“Hừ! Anh hết thuốc thì đừng có mà em bị điên!”

Ngày hè năm mười ba tuổi ấy, tôi cũng không nhớ rõ rạp chiếu phim ngoài trời đến cùng đã chiếu phim gì.

Tôi chỉ còn nhớ rằng khi ấy có rất nhiều người, vô cùng chen chúc, vô cùng náo nhiệt.

Chị Dương Hoan mặc một chiếc váy hoa nhí, mua nước ngọt và còn dẫn cả tôi với Dương Tiếu đi ăn mì lạnh cuộn.

Tôi thật sự rất vui vẻ, thị trấn là nơi xa nhất mà tôi đã từng đi, lần đầu tiên ăn mì lạnh cuộn chính là do chị Dương Hoan mua từ trên thị trấn về.

Mới đầu tôi không dám ăn, chỉ cầm trên tay chòng chọc vào nó. Dương Tiếu thấy liền hù dọa tôi: “Mày đừng có ăn, bên trong có cức đó.”

Tôi bị lời giật nảy cả mình, chị Dương Hoan không nhịn mà đánh một cái: “Dương Tiếu! Em bậy bạ gì đó, có thấy gớm không hả!”

Tôi phản ứng lại ngay, hung hăng cắn một miếng, quay ra kêu với bằng cái miệng đầy ắp đồ ăn: “Có cức em cũng ăn, em thích ăn cức đấy! Ai cần lo!”

Dương Tiếu lập tức sững sờ, sau đó không nghẹn lại mà phì .

Chị Dương Hoan cũng , sau đó trở tay vỗ cho tôi một cái: “Hai đứa bây đủ rồi đó, có thấy mắc ói không hả.”

Thẳng thắn mà thì mặc dù gã Dương Tiếu này luôn tôi không vừa mắt lại vô cùng có nghĩa khí.

Năm tôi học lớp bảy thì học lớp tám, hai chúng tôi học chung một trường.

Có lần tôi gặp phải một tên côn đồ đã bỏ học ngay trước cổng trường, tên đó muốn bè với tôi, muốn dẫn tôi lên thị trấn chơi. Tôi sợ hãi cực kỳ, cũng may là lúc đó Dương Tiếu đi đến giơ tay kéo tôi ra sau lưng, : “Nó không đi, nó phải về nhà bài tập với tao rồi.”

Lúc tôi bị túm về, mặt mũi sợ hãi đến nỗi tái nhợt.

Dương Tiếu vẫn bày ra khuôn mắt thúi hoắc đó với tôi, sau khi đưa tôi đến cửa nhà thì lại : “Sau này tan học thì về nhà với .”

Thành tích học tập của tôi và Dương Tiếu đều rất tốt, đều đứng top đầu trong lớp. Nhưng cha mẹ tôi cùng lắm thì cũng chỉ cho tôi học xong cấp hai thôi. Con con đứa biết chữ là rồi, dù sao sớm muộn gì cũng phải gả chồng sinh con.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...