Tôi Dự Định Sẽ [...] – Chương 18

Không ai cho chúng tôi biết ý nghĩa của sự sinh tồn là gì, cũng chẳng ai dạy cho chúng tôi cách phản kháng và cứu rỗi chính mình ra sao. Giáo hóa là gì? Giáo hóa chính là nghe lời cha mẹ, sống trên đời này chính là vì ăn uống ngủ nghỉ.

Nơi lạc hậu, cũng là nơi mà tội ác dễ dàng sinh sôi.

Nghe cứ như mơ giữa ban ngày, tôi sẽ không giấu giếm. Tôi sinh ra ở đây, của tôi là một tội phạm h i ế p d â m g i ế t n g ư ời.

Ông ta tập trung vào mục tiêu, ngồi canh me rồi chạy trốn, chẳng biết đã ra bao nhiêu vụ án. Vào lần cuối cùng ông ta g i ế t n g ư ờ i v ứ t  x á c thì rốt cuộc cũng bị cảnh sát để mắt tới.

Năm tôi bảy tuổi chính là năm mà ông ta bị bắt.Lúc tôi ngồi chơi trong nhà Dương Tiếu, tôi với chị Dương Hoan rằng tôi không g i ế t   n g ư ờ i, ông ta vô tội.

Dương Tiếu ngồi bên cạnh tôi như thể đang một kẻ ngu xuẩn, mắng: “Mày có bị điên không? Ai mà không biết ông ta g i ế t      n g ư ờ i, không bị kéo đi xử bắn là còn may cho ông ta đấy!”

“Hà Tiếu Thúy, mày cũng nên bị kéo đi xử bắn. Chú mày là tội phạm g i ế t n g ư ờ i mà mày còn bao che cho ông ta!”

Buổi tối hôm ấy tôi nghe lén cuộc chuyện của cha mẹ, nghe cha tôi với mẹ bằng giọng điều tràn đầy may mắn: “Cảnh sát không có bằng chứng, đúng lúc mấy ngày hôm nay có mưa to, chỉ cần chịu đựng không khai ra thì cũng sẽ không đến nỗi bị xử bắn.”

Dưới ánh đèn vàng chập choạng, khuôn mặt của bọn họ trông mờ ảo không rõ.

Bọn họ không quan tâm sự thật là gì, không quan tâm đã bị , chỉ biết oán trách cảnh sát, lo lắng cho người thân của mình.

của tôi quả thật đã chịu đựng . Ông ta bị đánh suýt chút nữa thì c h ế t vẫn không chịu nhận. Thế nên tội g i ế t n g ư ờ i không thành lập.

Năm tôi bảy tuổi ông ta đã ngồi tù. Năm tôi mười bảy tuổi, vì biểu hiện tốt đẹp nên ông ta giảm án một lần nữa, cuối cùng ra tù nguyên vẹn không có chút tổn hao nào.

Thím và em họ của tôi vẫn đang chờ ông ta, cả gia đình họ đã đoàn tụ.

Lúc ban đầu mọi người đều tin vào chính nghĩa, sau quá trình cha mẹ tôi không ngừng tẩy não, mà tôi cũng dần sinh lòng nghi ngờ rằng tôi thật sự vô tội.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...