Tội Danh Không Xinh [...] – Chương 4

Ai cũng nghĩ rằng chuyện này đến đây là chấm dứt.  

 

Nhưng hoàn toàn ngược lại, lời đồn lại càng lan rộng hơn.  

 

Đến mức cả học sinh lớp khác cũng biết lớp 11-3 có một con hồ ly tinh vừa xấu vừa lắm trò.  

 

Tôi trở thành người nổi tiếng trong trường.  

 

Ngay cả trong giờ ra chơi, cũng có học sinh lớp khác ghé mắt vào cửa sổ sau lớp, vừa chỉ trỏ tôi vừa bịt miệng .  

 

Nhưng tôi chỉ có thể cắn răng tự nhủ—  

 

Cố thêm chút nữa.  

 

Chỉ cần đỗ vào trường đại học mơ ước, tôi sẽ có thể rũ bỏ tất cả những lời bàn tán không hay này.  

 

Thế —  

 

Một tuần sau, tin đồn giữa tôi và Hạ Trì đạt đến đỉnh điểm.  

 

...  

 

Buổi chiều, lớp bên cạnh có tiết thể dục, Hạ Trì trốn tiết tự học để đi đánh bóng rổ với họ.  

 

Giờ ra chơi, tôi ra phía sau lớp lấy nước uống.  

 

Trùng hợp hôm nay tôi trực nhật, thấy bảng đen phía sau lớp chưa lau, bèn đặt chai nước lên bàn cuối cùng của Hạ Trì rồi tiện tay lau bảng.  

 

Lau xong, tôi quay lại, thấy Hạ Trì không biết đã về từ lúc nào, còn chai nước của tôi thì đang ở trong tay cậu ấy. 

 

Hạ Trì đã uống một nửa.  

 

Có người tinh mắt phát hiện, lập tức lớn tiếng trêu chọc:  

 

"Hạ Trì uống nước của Chu Vụ, chẳng phải là gián tiếp hôn nhau sao?"  

 

Những lời trêu vừa trẻ con vừa tục tĩu lại khiến cả lớp hưởng ứng, ai cũng hóng hớt.  

 

Hạ Trì nhíu mày, tiện tay nhét chai nước vào hộc bàn, quay sang với tôi:  

 

"Tan học tôi mua cho cậu chai khác."  

 

"Không cần đâu..."  

 

Tôi siết chặt khăn lau bảng, bên tai là những tiếng mỉa mai không dứt—  

 

"Cũng đúng, ngủ chung giường rồi, gián tiếp hôn thì có là gì."  

 

"Người ta không đứng trước lớp mà hôn kiểu Pháp là còn kiềm chế lắm rồi, hahaha."  

 

...  

 

Trước mắt tôi lại hiện lên cảnh tượng mấy ngày trước.  

 

Chỉ vì tôi đã lén thích một chàng trai trong độ tuổi thanh xuân mà bị đào bới nhật ký, bị gọi là lẳng lơ, bị không biết thân biết phận, bị bảo rằng tôi quyến rũ người khác...  

 

Ngay khi tôi sắp sụp đổ, lại có người đổ thêm dầu vào lửa.  

 

Cam Việt bước đến bên tôi, giọng điệu chế giễu lại giả vờ khen ngợi:  

 

"Nhìn cậu thế này mà cũng mê hoặc học sinh mới đến mức này, lợi thật."  

 

Bùi Xuyên đứng ngay bên cạnh ta, không gì, ánh mắt tôi đầy khinh thường.  

 

"Chu Vụ, thể hiện tài nghệ của cậu cho bọn tôi xem đi?"  

 

Cam Việt đảo mắt quanh, sau đó nhướng mày :  

 

"Hay là, hôn ngay tại đây đi?"  

 

Nói xong, ta đột nhiên đẩy mạnh tôi từ phía sau—  

 

Tôi loạng choạng ngã về phía Hạ Trì.  

 

Cậu ấy theo phản xạ vươn tay ra đỡ, tôi lại đ.â.m sầm vào lồng n.g.ự.c cậu ấy.  

 

Mất thăng bằng, tôi chúi người về trước, môi lướt nhẹ qua môi cậu ấy—  

 

Cả lớp im bặt hai giây, rồi sau đó là tiếng reo hò ầm ĩ.  

 

Nhưng trong đầu tôi lúc này chỉ có một suy nghĩ:  

 

Môi cậu ấy mềm thật.  

 

Tôi hoảng loạn lùi về sau một bước, tim đập loạn nhịp.  

 

Mọi người đều đang chờ xem phản ứng của Hạ Trì—

 

08

 

Tôi cũng Hạ Trì.  

 

Chỉ trong hai giây ngắn ngủi, vô số kịch bản có thể xảy ra đã thoáng hiện lên trong đầu tôi.  

 

Nhưng… không có kịch bản nào như .  

 

Hạ Trì chỉ sững người hai giây, sau đó rút một tờ khăn giấy, tùy tiện chạm vào môi tôi lau qua loa.  

 

Cậu ấy .  

 

"Hình như tôi mới là người chiếm lợi rồi."  

 

Nói xong, cậu ấy quay người, túm lấy cổ áo tên nam sinh vừa nãy hò hét lớn nhất.  

 

"Mày thích lan truyền tin đồn lắm đúng không?"  

 

Hạ Trì gần như lôi xềnh xệch cậu ta ra khỏi lớp.  

 

"Đi nhà vệ sinh nam tâm sự chút, tao cũng muốn nghe."  

 

Vừa dứt lời, cậu ấy đã kéo người đi mất.  

 

Lớp học im phăng phắc.  

 

Không ai kịp phản ứng.  

 

Tôi đứng bên bàn của Hạ Trì, trong đầu tua chậm lại cảnh tượng khi nãy—  

 

Hạ Trì dùng khăn giấy chạm vào môi tôi, lau qua loa, giọng điệu thì tùy tiện, từ góc độ của tôi có thể thấy vành tai cậu ấy đỏ bừng.  

 

Trước khi chuông vào lớp vang lên, Hạ Trì quay lại cùng với cậu nam sinh kia, người nọ cúi đầu, dưới mũi còn vết đỏ nhàn nhạt chưa kịp lau sạch.  

 

Hạ Trì lướt qua tôi, đặt một chai nước khoáng mới lên bàn tôi.  

 

"Trả cậu."  

 

Tôi còn chưa kịp cảm ơn, cậu ấy đã quay lưng bỏ đi.  

 

…  

 

Buổi tối, sau khi gấp sách vở lại thì đã gần mười một giờ.  

 

Tôi rửa mặt, thay đồ ngủ rồi leo lên giường, tiện tay lướt video ngắn, cờ thấy blogger mà tôi theo dõi từ lâu vừa đăng bài mới.  

 

Nội dung bài đăng cực kỳ ngắn gọn:  

 

"Đm, mất nụ hôn đầu rồi."  

 

Phần bình luận vô cùng náo nhiệt, fan hâm mộ nháo nhào hóng chuyện.  

 

Người ấy chỉ trả lời một câu duy nhất.  

 

Có người hỏi:  

 

"Anh ơi, đi, người đó thế nào? Có phải mỹ nhân tuyệt sắc không?"  

 

Người ấy trả lời hai dòng liền.  

 

"Không phải kiểu đẹp truyền thống, tôi thấy rất ưa ."  

 

"Cô ấy khá đặc biệt."  

 

Trong vòng hai tiếng, dòng bình luận này đã có đến hàng trăm lượt phản hồi, tôi kéo xuống dưới, toàn bộ đều là fan khóc lóc than thở.  

 

"Tiêu rồi, tôi rung thật rồi."  

 

"Bình thường trả lời bình luận chưa từng quá ba chữ, lần này gõ hẳn hai mươi lăm chữ, đúng là thật rồi."  

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...