1.
“Tôi thật sự không biết công lược, cậu không thể đổi một ký chủ khác hay sao?”
Sau khi tôi hỏi ba lượt, âm thanh kiên quyết của hệ thống bất đắc dĩ: “Không thể!”
Hệ thống thế giới tôi đang sống là một quyển tiểu thuyết.
Trong tiểu thuyết, ngay từ lúc đầu nam nữ chính và phụ học cùng trường trung học, sau khi đi học đại học ở nước ngoài, sau khi cửu biệt lại tương phùng, tu thành chính quả.
Trong đó có một nam phụ, đi theo nữ chủ để học đại học cùng với ấy.
Sự tồn tại này của nam phụ tạo thành hiểu lầm không ngừng của nam nữ chính.
Hiện tại, hệ thống muốn tôi công lược nam phụ kia trước, thúc đẩy chuyện ngọt sủng HE của nam nữ chủ.
Trong lòng ta một trăm nghìn vạn sự không vui.
“Cậu ta thích người khác, cậu để cho tôi đi công lược, khác nào bắt tôi đi tiểu tam?”
“Cô mới không phải là tiểu tam, là người tương xứng với cậu ấy!”
Hệ thống kích phản bác, “Cậu ấy là trai tương lai của , chỉ là xuống tay trước mà thôi.”
Bạn trai tương lai?
Tôi khiếp sợ ngẩng đầu, về phía đối tượng công lược của mình.
Trong giờ nghỉ giải lao, phòng học ồn ào ầm ĩ.
Cách hai bàn, tôi liếc mắt một cái đã thấy Tịch Triệt.
Cậu ấy có một mái tóc ngắn rối bù xù, nằm ghé lên bàn, dường như vẫn còn buồn ngủ.
Cậu ấy đang tôi.
Tôi ngây người, nhất thời quên cả đi chỗ khác.
Chợt nghe thấy hệ thống đề nghị:
“Nếu ký chủ lo lắng ảnh hưởng đến kỳ thi vào Đại học, có thể đợi đến khi học đại học thì lại công lược, dù sao thời hạn của nhiệm vụ cũng là một năm.”
Còn ba tháng nữa sẽ thi vào đại học.
Ta lại phản bác theo bản năng: “Đại học thì lại càng không thể. Trường đại học mà tôi muốn thi vào, Tịch Triệt không vào .”
Thành tích của Tịch Triệt không đến nỗi kém, mục tiêu của tôi là vào Thanh Bắc (1)
Chúng tôi không thể học cùng một trường Đại học.
Tôi vừa mới dứt lời, bỗng nhiên thấy Tịch Triệt nheo mắt, khuôn mặt đẹp trai của cậu ấy tối sầm lại.
Cậu ấy đứng dậy, tiếng ghế dựa phát ra tiếng chói tai
Tịch Triệt hùng hổ tiến đến chỗ của tôi.
2.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, Tịch Triệt đã đứng ở trước bàn của tôi.
Ánh mắt khó hiểu của cậu ấy thẳng vào tôi, kiềm chế một lúc lâu rồi hỏi:
“Bạn học Lê, có thể cho tớ mượn vở ghi chép của không?”
“?”
Đầu đầy tôi mờ mịt không hiểu gì hết.
Tịch Triệt nghiến răng nghiến lợi: “Tớ muốn thi Đại học”
Nhìn cậu ấy thật đáng sợ, tôi không dám trêu chọc, nhanh chóng đưa cho cậu ấy vở ghi chép.
Chờ cậu ấy xoay người, tôi mới vố vỗ vào ngực cằn nhằn với hệ thống:
“Làm tôi sợ muốn chết, tôi còn nghĩ cậu ấy muốn tìm tôi phiền.”
Tịch Triệt là trùm trường của trường cấp ba, rất nổi tiếng.
Tôi lại là một con mọt sách điển hình, tính quái gở, sợ nhất là tiếp với kiểu học sinh này.
Lòng tôi chất chứa đầy sợ hãi, lần thứ hai về phía Tịch Triệt.
Cậu ấy vừa mới trở lại chỗ ngồi liền vùi đầu vào bàn học, cái gáy cậu ấy cũng thấy sự ảo não.
Trong không khí còn truyền đến vài tiếng thở dài não nuột .
Tôi còn tưởng chính mình bị ảo giác.
Cho đến giờ giải lao tiếp theo, khi tôi đi lấy nước trở về ngang qua chỗ ngồi của Tịch Triệt, nghe thấy cậu ấy chuyện cùng với cùng bàn.
“Giới thiệu cho tớ một địa chỉ phẫu thuật thẩm mỹ thẩm mỹ không?”
Bạn học cùng bàn kinh ngạc: “Cái gì? Cái khuôn mặt nhân thần cộng phẫn (2) này của cậu mà còn muốn phẫu thuật thẩm mỹ hay sao?”
Tịch Triệt nghẹn ngào một chút, ấm ức : “Tại dáng vẻ của tớ rất đáng sợ”
“……”
Hóa ra cậu ấy cũng tự mình hiểu lấy.
Tôi đang cảm khái, thì hệ thống đột nhiên lên tiếng:
“Ký chủ, xét thấy thái độ tiêu cực của , bản hệ thống chuyển đổi nhiệm vụ sang hình thức cưỡng chế, đẩy mạnh công lược!”
“Mời ký chủ bước đầu tiên trong quá trình công lược – hẹn gặp ở rừng cây nhỏ.”
________
(1). Thanh Bắc: Là hai trường đại học hàng đầu của Trung Quốc là Đại học Thanh Hoa (Thanh) và Đại học Bắc Kinh (Bắc)
(2) Nhân thần cộng phẫn: Cả thần lẫn người cùng phẫn nộ, vì đẹp á, trong tiếng việt có câu “Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh” (Truyện Kiều), Hoặc là có câu “hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn” đều có thể sử dụng.
Bạn thấy sao?