Tôi và thân đều đã chia tay trai cũ.
Sau đó, chúng tôi cùng gả vào Hoắc gia.
Cô ấy gả cho hai của trai cũ, ảnh đế Hoắc Viễn.
Còn tôi gả cho út của trai cũ, vận viên bóng chuyền Hoắc Thần.
Trong hôn lễ, tôi và thân với hai tên tra nam song sinh kia: “Gọi dì đi cháu.”
Một năm sau, thân tôi muốn ly hôn:
“Chẳng lẽ trong lòng người Hoắc gia nào cũng phải có một bạch nguyệt quang sao?!”
Tôi gật đầu lia lịa: “Tớ cũng muốn ly hôn.”
Bạch nguyệt quang của chồng ấy ít ra cũng là người.
Bạch nguyệt quang của chồng tôi là một quả bóng chuyền.
Thế là, tôi và thân cùng nhau “mang bụng bầu bỏ trốn”.
Trong buổi phỏng vấn sau trận đấu Giải bóng chuyền nam thế giới, Hoắc Thần nghiến răng nghiến lợi:
“Mang trong bụng con của tôi, em còn muốn chạy đi đâu?”
1
Tôi và thân cùng gả cho hai người trẻ tuổi của hai tên tra nam song sinh.
Một năm sau, thân tôi muốn ly hôn.
Trong căn biệt thự bí mật của hai đứa.
Tôi và Nguyễn An Ninh vừa ăn bánh macaron vừa than thở.
“Tên Hoắc Viễn c.h.ế.t tiệt kia mà cũng giống cháu trai hắn, trong lòng cất giấu một bạch nguyệt quang!”
Hôm qua trên mạng vừa mới nổ ra tin tức.
Ảnh đế Hoắc Viễn và bạch nguyệt quang Tống Nhiễm cùng nhau ăn tối, cùng ra vào khách sạn nhân.
Cư dân mạng chỉ trích thân tôi, người vợ kết hôn bí mật kia, mới là kẻ thứ ba không .
Nếu không thì tại sao ảnh đế lại không tới một lời nào?
Người hâm mộ đều phỏng đoán.
Anh nhà năm đó không phải tự nguyện kết hôn.
Là vì chờ đợi bạch nguyệt quang không có kết quả, đành phải chấp nhận cuộc hôn nhân liên minh này, mới cưới chiêu của Nguyễn gia.
Dù sao khi MC phỏng vấn về công chúa kiêu ngạo nhà họ Nguyễn, Hoắc Viễn chỉ nhíu mày liên tục.
Nghĩ lại lúc đầu thân tôi gả cho hắn, cũng chỉ là để trả thù tên trai cũ tra nam kia.
Nhưng bây giờ chồng ấy cũng có bạch nguyệt quang.
Bạn thân tôi hoàn toàn nổi giận.
Cô ấy hừ lạnh: “Năm đó tên tra nam kia muốn quay lại tớ còn không đồng ý, Hoắc Viễn còn muốn cầu xin tha thứ? Nằm mơ đi!”
“Ly hôn, nhất định phải ly hôn!”
Tôi gật đầu lia lịa, tán thành quyết định của ấy.
Sau đó thở dài thườn thượt:
“Ít ra địch của cậu cũng là người, còn có thể đấu một chút.”
Bạch nguyệt quang của chồng tôi, là một quả bóng!
Tôi phải sao để tranh giành sự sủng ái với một quả bóng chuyền đây?
An Ninh tôi với ánh mắt thương cảm:
“Tuy rằng cậu và chồng cậu ít nhất cũng là mối đầu trong sáng của nhau, ta suốt ngày không về nhà cũng quá đáng lắm rồi!”
Cô ấy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Hay là… cậu cũng ly hôn đi?”
2
Bạn thân tôi luôn biết rõ trạng hôn nhân của tôi và Hoắc Thần.
Bởi vì tôi thường xuyên than thở với ấy về Hoắc Thần.
Tôi và Hoắc Thần quen nhau trong một chương trình hẹn hò.
Anh ấy là vận viên bóng chuyền quốc gia, đừng đến đương, ngay cả tay con cũng chưa từng nắm.
Tôi là diễn viên hạng ba hạng bốn, đừng đến đương, người quản lý của tôi là người đầu tiên không đồng ý.
Anh ấy bị huấn luyện viên ép buộc tham gia chương trình.
27 tuổi rồi mà chưa từng đương, huấn luyện viên lo lắng ấy có vấn đề về giới tính.
Giận dữ : “Chương trình này cậu mà không tham gia, sau này cũng đừng có đụng vào bóng chuyền nữa!”
Hoắc Thần, một kẻ cuồng bóng chuyền, sợ hãi, lập tức đồng ý.
Anh ấy tôi là người có mùi nước hoa nhạt nhất trong số các nữ khách mời.
Vì muốn cùng tôi lập đội hoàn thành nhiệm vụ của chương trình, tiện thể diễn một màn cảm ngọt ngào để huấn luyện viên yên tâm.
Tôi những nam khách mời khác đầy tai tiếng, tin đồn thất thiệt bay đầy trời do chương trình mời đến, liền đồng ý với Hoắc Thần.
Sau khi chương trình kết thúc, ấy gia đình thúc giục, hỏi tôi có muốn kết hôn không.
Thẻ lương của ấy sẽ giao cho tôi, tiền thưởng, huy chương, cúp đều thuộc về tôi.
Tôi nghĩ, ấy đẹp trai, người cũng sạch sẽ không xấu.
Tôi vừa bị công ty quản lý giải phóng hợp đồng, không có chỗ nào để đi, hơn nữa thân cũng ở Hoắc gia.
Cưới thì cưới thôi.
Tệ lắm thì cùng nhau chống lại mẹ chồng ác ma.
Cho đến ngày cưới, tên trai cũ tra nam kia mặt mày ngơ ngác.
Tôi mới biết, Hoắc Thần chính là người họ chưa từng đương trong miệng hắn ta.
Sau khi kết hôn.
Hoắc Thần thường xuyên bận rộn luyện tập.
Chạy khắp thế giới thi đấu, rất ít khi về nhà.
Mùa giải nghỉ về nhà, ấy cũng chỉ coi như nghĩa vụ, thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.
Nhưng thể lực của vận viên, cái eo nhỏ bé của tôi sao chịu nổi.
Anh ấy lại thường xuyên thích hành hạ tôi đến nửa đêm, sáng hôm sau chạy về đội luyện tập.
Để lại tôi một mình trong chăn, lặng lẽ đau lòng.
Tôi thường xuyên than thở với An Ninh, Hoắc Thần bóng chuyền hơn tôi.
Nghĩ đến tin nhắn báo tin tôi mang thai gửi cho ấy hôm qua, ấy vẫn chưa trả lời.
Tôi đau đớn quyết tâm: “Ly hôn! Chúng ta cùng nhau ly hôn!”
Cái gia đình Hoắc gia kỳ quặc này.
Chúng tôi đều chịu đựng đủ rồi!
Bạn thấy sao?