Khi thủ tục sang tên bất sản, tôi phát hiện dưới tên mình có thêm một cậu con trai tám tuổi.
Nhưng tôi còn chưa kết hôn, lấy đâu ra con?
Tôi lập tức đi thủ tục xóa tên cậu bé khỏi hộ khẩu.
Ngày hôm sau, tôi tìm đến nhà mắng xối xả: “Sao mày ác độc hả? Bây giờ cháu tao không có trường mà học rồi. Mày mau chóng đi rút lại đơn đi, còn phải bồi thường tiền cho cháu tao nữa, không thì đừng trách tao ầm ĩ lên khiến mày không còn mặt mũi nào ai.”
Tôi lập tức kiện cả nhà ta ra tòa.
Làm ầm ĩ ư?
Để xem ai hơn ai.
1
Năm thứ ba khởi nghiệp, công ty tôi gặp vấn đề về dòng tiền.
Hai năm đầu mọi thứ vẫn ổn, nhờ làn gió thuận lợi của việc khởi nghiệp, tôi cũng kiếm một khoản kha khá.
Giữa những lời khen ngợi không ngớt của bè, tôi đắm chìm trong sự chiến thắng.
Tôi không nghĩ đến việc phát triển từng bước vững chắc, mà lại dùng số tiền đó để mở rộng quy mô công ty một cách vội vàng.
Ai ngờ chính quyết định này lại ra vấn đề.
Người thì tuyển vào hàng loạt, dự án thì nhận liên tục, tiền thanh toán dự án lại không thu về .
Tiền trong tài khoản chỉ đủ duy trì chi phí hoạt hàng ngày của công ty, cũng chẳng cầm cự bao lâu nữa.
Trong lúc rối bời, tôi nhớ đến căn nhà mặt tiền ở khu trường điểm mà mẹ tôi để lại.
Nằm ngay cạnh trường trung học trọng điểm của thành phố, vị trí địa lý đắc địa, tiện nghi xung quanh đầy đủ.
Quan trọng nhất là căn nhà này còn có một suất học tại trường trung học trọng điểm đó.
Những dòng chữ “nhà khu trường điểm một căn khó tìm”, “cần mua lại giá cao” lướt qua mắt tôi.
Tôi lòng.
Dù nhà khu trường điểm khó mua, lại là hàng hiếm có khó tìm.
Nhưng tôi còn chưa kết hôn sinh con, dù quý giá đến đâu cũng vô dụng.
Chuyện sau này để sau, giải quyết chuyện trước mắt mới là quan trọng nhất.
Sợ mình hối hận, tôi lập tức soạn thông tin về căn nhà rồi đăng lên mạng.
Nhà khu trường điểm quả nhiên đắt hàng, vừa đăng lên không lâu đã có người mua.
Người mua là một gia đình ba người vừa chuyển đến đây do công việc.
Họ có một cậu con trai sắp vào tiểu học, vợ chồng họ nghĩ, dứt khoát cho con học ở đây luôn.
Mấy ngày nay họ vẫn đang tìm kiếm căn nhà phù hợp, vừa hay lại thấy căn nhà tôi đăng.
Sợ chậm chân bị người khác mua mất, người mua vội vàng liên hệ với tôi.
Giá cả hợp lý, hai bên vừa ý, lập tức quyết định giao dịch.
Sau khi ký hợp đồng với người mua, vẫn còn chút thời gian, người mua đề nghị tranh thủ đi thủ tục sang tên luôn.
Trong lúc thủ tục sang tên bất sản, kiểm tra thông tin các thành viên trong gia đình, nhân viên thông báo.
Dưới tên tôi có một cậu con trai tám tuổi, và đã sử dụng suất học của căn nhà tôi.
Nghe , tôi ngơ ngác.
[ – .]
“Cô có nhầm không? Tôi còn chưa kết hôn, sao lại có con trai tám tuổi ?”
Nhân viên kiểm tra lại một lần nữa, xoay màn hình về phía tôi, : “Không sai đâu ạ, chị tự xem đi.”
“Không thể nào, tôi chưa kết hôn sinh con, sao lại có đứa con tám tuổi .”
Tôi thấy lạ, bèn cúi xuống .
Hóa ra đúng thật.
Mà “cậu con trai” này tôi còn quen nữa chứ.
Lâm Kim Bảo – con trai họ tôi.
2
“Xin lỗi, tôi thực sự chưa kết hôn sinh con, sao dưới tên tôi lại có thêm một đứa con trai này , có phải có sự nhầm lẫn nào không?”
Miệng nhanh hơn não, lời phủ nhận đã buột ra.
Lúc đầu người mua liên hệ với tôi, vẫn không tin có người bán căn nhà khu trường điểm điều kiện tốt như .
Họ nghi ngờ căn nhà có vấn đề, tôi chỉ có thể ra chuyện thiếu tiền.
Sợ người mua vẫn không tin, tôi còn mình chưa kết hôn sinh con, ngụ ý căn nhà khu trường điểm này thực sự không có nhiều tác dụng với tôi vào lúc này.
Bây giờ dưới tên tôi lại có một đứa con, dù không phải con tôi, chỉ cần thừa nhận quan hệ thì chẳng khác nào tự vả vào mặt mình.
Đương nhiên tôi không thể chuyện ngu ngốc như .
Bị vả mặt thì không sao, bị hiểu lầm thành lừa đảo thì không .
Có lẽ nhân viên đã từng gặp trường hợp tương tự như tôi nên tỏ ra rất bình tĩnh.
Nhân viên tôi vài lần rồi : “Có người vì con đi học mà lén dùng suất học khu nhà người khác, có lẽ gặp phải trường hợp này rồi.”
Chuyện như trước đây tôi từng nghe trên mạng, lúc đó chỉ thấy quá đáng.
Đến khi chính mình gặp phải chuyện này, tôi mới hiểu tại sao những chủ nhà đó lại tức giận như .
Tôi có thể có thêm một căn nhà, có thêm một đứa con thì tuyệt đối không cần.
Tôi kìm nén cơn giận, bình tĩnh hỏi: “Còn có thể như sao? Vậy tôi phải sao? Có thể lấy lại suất học của mình không?”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Nhân viên : “Làm thủ tục hủy bỏ đăng ký hộ khẩu và rõ hình với trường liên quan, suất học có thể lấy lại , trong thời gian ngắn có dùng không thì chưa chắc.”
Nghe đến đây, lòng tôi nguội lạnh một nửa.
Tôi có một dự cảm không lành, chuyện bán nhà xoay vốn này có lẽ hỏng rồi.
Giây tiếp theo, dự cảm của tôi thành sự thật.
Người mua đang ngồi ngay bên cạnh tôi.
Cuộc trò chuyện giữa tôi và nhân viên đương nhiên ta cũng nghe thấy.
Anh ta do dự một lát, thật: “Cô Lâm, tôi thấy chuyện mua bán của chúng ta đến đây thôi .”
“Ban đầu suất học của nhà vẫn còn, tôi mới quyết định mua, con tôi sắp đi học, không thể chậm trễ , chúng ta hủy hợp đồng đi.”
Liên quan đến việc cho con đi học, cha mẹ không dám đánh cược vào cái “chưa chắc” đó.
Tôi cũng hiểu, càng không thể từ chối.
Chưa thủ tục sang tên, hủy hợp đồng rất đơn giản.
Gặp phải chuyện như , cũng may người mua là người biết lý lẽ, không so đo với tôi nhiều.
Bạn thấy sao?