Tôi đã ly hôn 9 lần, mỗi lần đều nhờ cùng một luật sư soạn thảo thỏa thuận ly hôn.
Cuối cùng, khi tôi ly hôn lần thứ 10, luật sư lạnh lùng hỏi:
“Cô bận rộn suốt cả năm nhỉ?”
Tôi nhướn mày , “Không phải đã giới thiệu cho tôi con đường này sao?”
Luật sư hừ một tiếng, ném thỏa thuận ly hôn lên người tôi.
“Tôi là người chồng cũ đầu tiên của , không phải luật sư của . Đừng tìm tôi chỉ khi ly hôn.”
Sau đó, 9 người chồng cũ đến tìm tôi để tái hôn.
Anh ta ngăn mọi người lại, nghiến răng, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.
“Đi, ra nước ngoài kết hôn, không thể ly dị!”
Tôi gạt tay ra, bắt chước giọng điệu của lúc đầu:
“Xin lỗi, chỉ là người thay thế.”
1
Tôi xách túi bước vào văn phòng luật sư lần nữa, đặt các tài liệu cần thiết cho vụ ly hôn lên bàn.
“Luật sư, giúp tôi soạn thảo một thỏa thuận ly hôn không?”
Người đàn ông đang cúi đầu đọc tài liệu ngước lên. Đôi mắt phía sau gọng kính vàng hơi co lại, lạnh lùng châm chọc:
“Hừ…”
Tôi ta, nhướn mày .
“Sao? Anh đối xử với khách hàng thế này à? Tôi có thể khiếu nại không?”
Giang Tư Niên liếc tôi một cái, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng.
Tôi không nhịn gõ nhẹ lên bàn.
Anh ta cuối cùng cũng tôi với vẻ rất không kiên nhẫn.
“Văn phòng luật của chúng tôi có nhiều luật sư giỏi chuyên về ly hôn, không cần mỗi lần đều tìm tôi.”
“Nhưng tôi chỉ tin tưởng thôi.”
Tôi ta, gương mặt đầy vẻ nghiêm túc.
Cuối cùng ta cũng chịu thua.
“Chứng minh thư, sổ hộ khẩu, hai vợ chồng có con cái không? Phân chia tài sản thế nào?”
Tôi bình tĩnh kéo ghế ngồi xuống.
“Không có con, không có tài sản chung sau hôn nhân, tôi là bên có lỗi, tôi ra đi tay trắng.”
Bàn tay gõ bàn phím của Giang Tư Niên dừng lại, hít một hơi sâu, cố kìm nén cơn giận.
“Lần thứ 10 rồi, Trần Mạn, rốt cuộc muốn gì? Năm nay đã ly hôn 10 lần rồi, lần nào cũng là bên có lỗi, lần nào cũng chờ qua một tháng thời gian cân nhắc ly hôn, xem hôn nhân như trò sao?”
Tôi ta, vô tội hỏi:
“Tôi phạm pháp à?”
“…Không.”
“Vậy không phải xong rồi sao, nam nữ đương, kết hôn hay ly hôn đều là quyền tự do của tôi, có liên quan gì đến không?”
Giang Tư Niên tôi, biểu cảm hơi đông cứng lại.
“Không liên quan, tôi cũng là một trong những người chồng cũ của , thấy mỗi lần đều tìm tôi, có phù hợp không?”
2
“Không phù hợp sao? Không phải đã dạy tôi điều này sao?”
Tôi nghiêng đầu tươi hỏi.
Anh ta không đáp lại, ném bản thỏa thuận ly hôn đã in sẵn cho tôi.
“Tôi hy vọng đây là lần cuối cùng.”
“Nhờ lời chúc tốt đẹp của .”
Tôi cầm thỏa thuận ly hôn đứng dậy rời đi.
Bên ngoài văn phòng luật sư, cạnh chiếc xe thể thao, một người đàn ông trẻ tuổi đang đợi, mặc áo khoác bóng chày rộng rãi.
Anh ta đội mũ bóng chày, dáng vẻ lười nhác tôi.
Anh ta là chồng hiện tại của tôi, Kỷ Tĩnh, con trai thứ hai của tập đoàn Kỷ thị.
Lười biếng, không học hành, cực kỳ thích tự do.
Nhưng ta sắp trở thành chồng cũ của tôi.
Anh ta hỏi:
“Xong chưa?”
Tôi vẫy vẫy bản thỏa thuận trong tay.
“OK, qua xem có vấn đề gì không, nếu không thì chúng ta sẽ kết thúc cuộc hôn nhân này.”
Anh ta nhận thỏa thuận và xem qua.
Anh ta kỳ quặc : “Tôi còn tưởng sẽ tìm cớ không muốn ly hôn, giống như những người phụ nữ khác từng quấn lấy tôi đòi tiền chia tay.”
Tôi ta, nở một nụ chuyên nghiệp. “Xin đừng phạm đến đạo đức nghề nghiệp của tôi. Đây là việc tôi nên . Trong thời gian chờ ly hôn, có thể liên lạc với tôi.”
Kỷ Tĩnh bĩu môi, có vẻ hơi thất vọng. “Thôi rồi, lần này cảm ơn . Nếu không có giúp đỡ, tôi lại bị ông bà già trong gia đình ép đi xem mắt, cưới tiểu thư nhà giàu mà tôi không muốn cưới.”
Tôi vỗ vai ta. “Yên tâm, chuyện ly hôn tôi tạm thời sẽ không ra, có thể giấu bao lâu là tùy vào nỗ lực của .”
Đúng , tôi là một vợ chuyên nghiệp.
Khách hàng của tôi phần lớn là những người thuộc tầng lớp cao cấp: độc thân, giàu có, đẹp trai không muốn kết hôn.
Vì nhiều lý do, họ buộc phải tìm người để kết hôn.
Bạn thấy sao?