“Chào sếp.” Tôi ngoan ngoãn đáp lời: “Tôi biết tôi rất tốt cũng không cần phải đuổi theo tôi như .”
Tổng giám đốc bá đạo tức đến suýt ngất.
Nhưng đại tiểu thư không biết sự .
Cô ấy nắm tay tôi: “Lần trước còn chưa kịp cảm ơn , cũng không mua gì cho , trai tôi sẽ cho dự án kiếm tiền, đã ký hợp đồng chưa?”
Tôi gật đầu: “Cảm ơn, cảm ơn, đã ký rồi.”
“Không cần khách sáo như .”
Cô ấy buồn, lại có chút đơn: “Giá như tôi cũng như …”
Câu này khiến tổng giám đốc bá đạo tỉnh táo lại.
Anh cả cau mày, giọng lạnh đi: “Thằng nhóc họ Du kia lại bắt nạt em à?”
Đại tiểu thư cúi mắt.
“Không sao đâu .” Cô ấy nhỏ giọng : “Anh ấy đỗ xe bên ngoài, để ấy nghe thấy không tốt… Đây là số phận của em.”
Tổng giám đốc bá đạo lập tức nổi giận.
Mặt mày ta xanh mét, không còn quan tâm đến tôi nữa, bước nhanh ra cửa.
Tôi cũng về phía đó.
Quả nhiên, nam chính là thiếu gia nhà giàu bị vệ sĩ vây quanh trong ngân hàng lần trước cũng đã đến.
Trong mắt thiếu gia vẫn là công thức quen thuộc, mang theo năm phần hờ hững, ba phần khinh thường, hai phần lạnh nhạt.
Anh ta vừa lười biếng mở miệng gọi: “Anh Viễn—”
Tổng giám đốc bá đạo lập tức đ.ấ.m thẳng vào mặt ta.
Thiếu gia ngã xuống đất ngay tại chỗ.
Tình hình đột nhiên trở nên hỗn loạn.
Các vệ sĩ luống cuống bảo vệ thiếu gia, bảo an của công ty vội vàng ra giúp tổng giám đốc nhà mình.
Tổng giám đốc bá đạo trực tiếp đánh nhau với thiếu gia.
“Tôi đã rồi, cậu phải đối xử tốt với con bé, nếu không, tôi sẽ không tha cho cậu.”
Tổng giám đốc bá đạo vẫn lợi hơn một chút, ta gầm lên: “Bắt nạt phụ nữ thì tính là đàn ông sao?”
Mặt mày thiếu gia bầm dập, vô cùng chật vật.
Anh ta cũng lạnh: “Chúng ta đã rõ ràng là hôn nhân hợp đồng, là ta không giữ chữ tín, tự ý khó dễ Vi Vi!”
“Vi Vi vốn đã không khỏe, bây giờ lại bị suy thận bên trái.”
“Là ta nợ Vi Vi, vốn dĩ phải do ta đền bù!”
Đại tiểu thư đứng im lặng bên cạnh tôi, vô thức nắm chặt tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay.
Tổng giám đốc bá đạo nghe càng tức giận hơn.
Nhưng ta thực sự không giỏi ăn , không biết phản bác thế nào: “A Hân đã có con của cậu rồi, chẳng lẽ một lớn một nhỏ cộng lại còn không bằng em họ của cậu sao?”
Thiếu gia lạnh liên tục.
“Đứa con này của ta cũng là do bày mưu mà có.” Anh ta khinh thường: “Làm sao có thể so sánh ?”
Nghe , sắc mặt của đại tiểu thư lập tức tối sầm lại.
Tổng giám đốc bá đạo ngẩn ra.
Điều này lại tạo cơ hội cho thiếu gia.
Thiếu gia thấy thời cơ, đứng dậy cũng đ.ấ.m cho vợ một cú thật mạnh.
Cú đ.ấ.m này khiến má,u mũi của tổng giám đốc bá đạo lập tức chảy ra.
Mọi chuyện đến nước này, mọi tiết đều diễn ra theo đúng trình tự.
Có lẽ là vì là nữ chính nên phải thụ chịu đựng mọi tổn thương, khao khát và sự thương của nam chính, cho đến khi mình đầy thương tích, cũng phải thành toàn cho sâu đậm theo đuổi vợ muộn màng của đối phương.
Bạn thấy sao?