Tôi mở tủ lạnh, đơn giản chế biến vài món ăn sẵn.
Không nhịn cơn tức, tôi còn nhổ vài bãi nước bọt vào bát của họ.
Trong lúc họ ăn cơm, tôi kiếm cớ xuống lầu, gọi video cho Lâm Khiết.
Lâm Khiết là thuở nhỏ, cũng là chị em thân thiết của tôi.
Cô ấy là nữ cường nhân trong giới kinh doanh ô tô.
Tốt nghiệp đại học, tôi chọn kết hôn chóng vánh.
Cô ấy từng phản đối tôi lấy Vũ Tuấn – một gã “phượng hoàng nam”, hắn ta bề ngoài tử tế bên trong nham hiểm.
Tiếc rằng khi đó tôi quá u mê trong , không nghe lời ấy.
Vì chuyện này, tôi và ấy cãi nhau, đoạn tuyệt liên lạc.
Giờ nghĩ lại, tôi thật sự hối hận.
Cuộc gọi video chỉ ba giây là kết nối, không ngờ, nhiều năm qua Lâm Khiết vẫn chưa xóa tôi.
“Bạch Vũ, thật sự là cậu sao?”
“Những năm qua cậu sống thế nào?”
“Không đúng, trên mặt cậu bị sao thế?”
Lâm Khiết lo lắng hỏi dồn.
Cô ấy hoàn toàn không để bụng chuyện cũ giữa chúng tôi.
Trong video, Lâm Khiết đang đi nghỉ ở nước ngoài, phía sau là tòa lâu đài lãng mạn.
Cô ấy cắt tóc ngắn, mặc Chanel, xách Hermes, đi giày Prada.
Vẫn là ấy – mạnh mẽ, tự tin, tràn đầy sức sống.
Còn tôi, từ thiên kim tiểu thư nay đã thành bà nội trợ tàn tạ.
Tôi không kìm , bật khóc.
“Lâm Khiết, xin lỗi cậu…”
Lâm Khiết giật mình, vội hỏi: “Bạch Vũ, cậu sao ? Vũ Tuấn đâu rồi, hắn bắt nạt cậu phải không?”
Lâm Khiết rất thông minh.
Cha mẹ tôi đã mất, ngoài chồng thì còn ai có thể khiến tôi chịu uất ức?
Tôi thấy lòng ấm áp.
Tôi lau nước mắt, kể cho ấy chuyện Vũ Tuấn đánh đập tôi, ép tôi về quê cúng tổ tiên.
Lâm Khiết tức giận không để đâu cho hết.
“Khốn nạn, quả nhiên là tên cặn bã đó!”
“Bạch Vũ, cho tôi địa chỉ, tôi sẽ lái xe đến đón cậu, đạp chết hắn ta luôn!”
Lời của Lâm Khiết khiến tôi bật trong nước mắt.
Nhà họ Lâm kinh doanh ô tô, loại xe nào cũng có, thậm chí tự thiết kế lắp ráp.
Cô ấy vẫn như thuở nhỏ, nóng tính, là ngay.
Nhưng tôi lắc đầu.
“Lâm Khiết, cảm ơn cậu, thù này, tôi phải tự tay báo!”
Lâm Khiết lo lắng: “Bạch Vũ, cậu đang mang thai, đừng nôn nóng, đừng liều mình với tên cặn bã đó!”
Cô ấy thêm: “Cậu còn cần gì, cứ đi? Dù tôi đang ở nước ngoài, tôi có thể nhờ người trong công ty hỗ trợ cậu!”
Tôi không khách sáo, thẳng thắn : Lâm Khiết, tôi cần một chiếc xe bảo mẫu, một chiếc xe đặc biệt.”
Về chiếc xe này, tôi có rất nhiều cầu.
“Đường núi hiểm trở, thiên tai, địa chấn, tôi cần chiếc xe không chỉ chạy đường núi, đường bùn, đường nước, mà còn chống nước, chống cháy, chống axit sulfuric. Không bị nổ, đạn bắn không thủng! Phải như xe bọc thép, vô địch, toàn năng!”
Lâm Khiết không cần suy nghĩ, đáp ngay: “Không thành vấn đề!”
Cô ấy : “Bạch Vũ, cậu đừng quên, nhà chúng tôi kinh doanh ô tô nhiều đời, xe cho lãnh đạo trong và ngoài nước đều là do nhà tôi thiết kế!
“Đừng là xe bọc thép, cậu có muốn cả xe tăng, tôi cũng cho cậu!”
Tôi lại : “Thời gian gấp rút, nhất định phải giao trong ba ngày. Chi phí cải tạo bao nhiêu, tôi có thể thế chấp hai căn nhà của mình!”
Lâm Khiết trợn mắt.
“Bạch Vũ, cậu là chị em của tôi, tiền nặng cảm quá, xe tôi tặng cậu!
“Tôi sẽ báo ngay cho bộ phận kỹ thuật, hai ngày sau, cậu chờ nhận xe nhé!”
Mắt tôi đỏ hoe, cảm không nên lời.
“Lâm Khiết, cảm ơn cậu!”
Lâm Khiết quả không hổ là thân của tôi, quyết đoán, nhanh gọn.
Ngày thứ ba, chiếc xe bảo mẫu đặc biệt ấy đã giao đến tận dưới nhà tôi.
3
Ngày khởi hành về quê, Vũ Tuấn thấy chiếc xe bảo mẫu mới toanh, tức giận không kìm .
Anh ta chửi mắng tôi thậm tệ.
“Đồ đàn bà của! Cô mang thai con , ở nhà dưỡng thai không đi , lấy đâu ra tiền mà mua xe mới?”
Giúp việc Trần Liên cũng bĩu môi châm chọc.
“Ối dào, chiếc xe này chắc là xe nội địa nhỉ, to đùng thô kệch, đen xì, trông chẳng khác gì xe cũ hai tay, xấu chết đi ! Không chừng là của nhân tặng đấy?”
Chồng tôi nghe càng nổi cơn thịnh nộ.
Bạn thấy sao?