1
Bố tôi có bồ nhí.
Tôi biết vụ này từ hồi còn học mẫu giáo cơ. Mẹ tôi cứ khóc lóc suốt, một là khóc hai là đòi t.h.ắ.t cổ.
Rồi bỗng giữa trưa một ngày nọ, mẹ tôi nghe tin bố và người phụ nữ đó đang ở khách sạn nên vọt đến. Nhưng không ngờ, lúc đó lại xảy ra trận đất trăm năm mới có một lần.
Mẹ tôi bị mắc kẹt dưới tấm bê tông đúc sẵn, mất đi một chân, còn bố tôi và người của ông ta thì thoát ra ngoài mà không hề hấn gì.
Thời gian là ngày 12 tháng 5 năm 2008, địa điểm là Hán Vượng, Tứ Xuyên.
2
Năm đó, trên tin tức có rất nhiều câu chuyện chấn lòng người.
Mẹ tôi lại vì bị tàn tật mà mất việc , tính cách càng trở nên nóng nảy, còn yếu đuối hơn trước, hơi chút là dọa tự tử, rằng muốn c.h.ế.t để bố tôi thấy.
Đến năm tiếp theo, bố tôi bất chấp tất cả ly hôn với mẹ tôi, kết hôn với người phụ nữ kia rồi chuyển đến một thành phố khác.
Tôi đi theo bố.
Một là vì bố tôi có điều kiện kinh tế tốt hơn, mẹ tôi không có việc .
Hai là vì mẹ tôi không muốn tôi, bà tôi là con nhà họ Chúc, dựa vào đâu bà phải nuôi con cho nhà họ Chúc?
Còn về người phụ nữ đó…
Bà ta tên là Bạch Tĩnh, là thân của mẹ tôi. Khi bà ta qua lại với bố tôi, bà ta đã có chồng rồi. Tức là, bà ta và bố tôi đều ngoại …
Khi bà ta kết hôn với bố tôi còn mang theo một con cùng tuổi tôi, chỉ nhỏ hơn tôi 2 tháng, đó là con của bố tôi.
Từ đó, tôi có một người mẹ kế và một em cùng cha khác mẹ. Đào Hố Không Lấp team
Bạn thấy sao?