Tội Ác Trong Phòng [...] – Chương 8

8.

Tôi mỉm đáp lời mẹ:

“Nghe Kiều Kiều vừa sinh xong, con muốn qua thăm em và cháu trai một chút!”

Tôi vươn tay ra: “Nào, cho dì ôm một cái nào!”

Giang Kha không ngăn cản tôi, chỉ cẩn thận mà đưa con trai cho tôi.

Tôi bế đứa bé trên tay, miệng nó còn đang chảy dãi, không hề hay biết cảnh hiện tại của mình.

Tôi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt khẩn trương của Lâm Kiều Kiều và mẹ tôi.

Họ sợ tôi bé con à?

Mẹ tôi không hề nhẫn nhịn, đứng dậy đoạt lại đứa bé, ôm vào trong lòng bà.

“Vừa mới sinh con còn yếu lắm, không cần mày mệt nhọc ở đây!”

Tôi mỉm không hề so đo, chỉ giả vờ lơ đãng :

“Hình như thằng bé không giống em rể lắm. Mẹ xem vầng trán cao này đi, vốn dĩ em rể trán thấp mà.”

Lâm Kiều Kiều lập tức căng thẳng, không tự chủ mà thoáng qua mẹ tôi.

Mẹ tôi há mồm liền mắng:

“Ăn linh tinh, mày thì biết cái gì? Trẻ mới sinh ra mắt còn chưa mở, sao có thể ra giống ai chứ?”

Bố tôi cũng sang với ánh mắt không đồng .

Tôi bĩu môi, ra vẻ ủy khuất nhỏ:

“Con thật mà. Thôi, nếu nơi này không có chỗ cho con thì con cũng chả thèm ở lại!”

Lúc bước ra khỏi phòng, tôi không quên thoáng qua sắc mặt Giang Kha.

Hắn chằm chằm đứa bé trong lòng mẹ tôi, vẻ mặt nghi ngờ.

Cách một quãng xa vẫn nghe tiếng Lâm Kiều Kiều giải thích.

“Anh đừng nghe chị Mộng Mộng bừa, đứa nhỏ này y hệt hồi nhỏ còn gì.”

Giọng điệu ta tha thiết chân thật, về phần Giang Kha có tin hay không thì chỉ có hắn mới biết .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...