Tờ Vé Số Định [...] – Chương 6

CHƯƠNG 6

QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :

Chương 8

Toàn bộ không khí trong nhà hàng như đông cứng lại trong vài giây.

Mọi người gần như nín thở.

Lâm Thi Thi giọng run rẩy, sắc mặt tái nhợt:

“…Bà gì cơ?”

Người phụ nữ lại lườm Lâm Thi Thi một cái rồi lạnh nhạt :

“Tôi là tiền trúng số đã chuyển vào tài khoản ngân hàng của tôi rồi. Bà còn tôi là giả, bị lừa? Có kẻ lừa đảo nào lại chịu chuyển tiền cho người ta à?”

Câu vừa dứt, Lâm Thi Thi loạng choạng suýt ngã, sắc mặt trắng bệch.

Cả đám người xung quanh đồng loạt hít sâu một hơi.

“Trời ơi… chuyện gì trời?”

“Nếu bà ấy đã nhận tiền rồi thì chắc chắn không phải giả.”

“Bà ấy không phải giả, thì… Lâm Thi Thi…”

Sắc mặt Lâm Thi Thi biến đổi liên tục, sự hoảng loạn hiện rõ trong mắt. Lục Thần đứng bên cạnh lập tức ôm lấy ta, nhỏ giọng an ủi:

“Không sao đâu, Thi Thi, đừng nghe bà ta nhảm. Tôi thấy bà này chỉ đang cố tạo drama để nổi tiếng thôi.”

Nghe , Lâm Thi Thi cố ổn định lại tâm trạng.

Cô ta nghiến răng rít lên:

“Đúng! Con đàn bà ác độc này, mày dám chơi tao à? Mày chờ đấy, tao sẽ khiến mày sống không bằng chết!”

Người phụ nữ trố mắt ta, cạn lời:

“Cô nghĩ tôi rảnh đến mức đi kiếm chuyện với chắc? Tôi trúng giải độc đắc rồi, không ở nhà tận hưởng còn chạy đến đây gì?”

“Tôi thấy diễn cái trò điên loạn gì đấy nên mới nghĩ chắc thần kinh có vấn đề.”

Lâm Thi Thi tức đến mức phát điên, còn chưa kịp mở miệng, thì một học đề nghị:

“Lâm Thi Thi, chẳng phải mình mua vé số ở tiệm bên cạnh à? Vậy thì qua đó kiểm chứng cho rõ ràng đi?”

Cả nhóm học cũng nhao nhao phụ họa:

“Đúng đấy, đi kiểm tra thử đi, bên cạnh thôi mà!”

“Hôm nay chẳng phải bày cả sân khấu này là để chúng tôi chứng kiến đi lĩnh thưởng sao?”

“Đi thôi đi thôi, đừng để mọi người chờ lâu nữa!”

Rất nhanh, cả nhóm người rời khỏi nhà hàng, kéo sang cửa hàng vé số bên cạnh.

Nhưng rồi — tất cả lại một lần nữa chết lặng.

Ba cảnh sát đang đứng trước tiệm, phong tỏa khu vực.

Lâm Thi Thi thấy, chân tay mềm nhũn, loạng choạng bước lên, giọng run rẩy như sắp khóc:

“Các… các cảnh sát, cho hỏi… chuyện gì xảy ra ?”

Một viên cảnh sát hơi nhíu mày đám đông, rồi bình tĩnh giải thích:

“Tiệm vé số này có dấu hiệu kinh doanh bất hợp pháp, toàn bộ vé bán ra đều là vé giả. Chúng tôi vừa nhận tố cáo và đến kiểm tra. Hiện cửa hàng đã bị phong tỏa.”

Lời vừa dứt — mắt Lâm Thi Thi tối sầm lại, suýt thì ngất xỉu.

Bên cạnh, Lục Thần tay cũng run cầm cập, gần như không đứng vững:

“Ý… ý các là… chỗ này bán toàn vé số giả?”

“Vậy… tờ vé trúng số… cũng là giả?”

Cảnh sát gật đầu xác nhận:

“Đúng . Hai người có phải đã mua vé ở đây không? Chúng tôi sẽ sớm công bố thông tin trên mạng để mọi người cảnh giác.”

Người phụ nữ thật sự trúng giải đứng bên cạnh, đến hả hê:

“Tôi đã rồi mà, con nhóc kia cầm vé giả, còn không chịu tin, cứ một mực tôi bị lừa.”

“Giờ thì thấy rõ chưa? Tôi nhận tiền rồi đấy, bị lừa cái nỗi gì? Người bị lừa là ta!”

Lời vừa dứt, Lâm Thi Thi đột ngột quay người lao tới.

Nhưng người ta lao vào… không phải người phụ nữ kia — mà là tôi.

May mà viên cảnh sát bên cạnh phản ứng kịp, nhanh chóng giữ chặt lấy ta.

Đôi mắt Lâm Thi Thi đỏ rực, gào lên đầy phẫn nộ:

“Tô Huyên! Rốt cuộc là chuyện gì!? Sao có thể như ? Tấm vé số này không thể là giả !”

“Rõ ràng… rõ ràng mày cũng mua vé ở chính cái tiệm này!”

Câu này vừa thốt ra, đám đông lập tức xôn xao:

“Gì cơ? Tô Huyên cũng từng mua vé số à?”

“Chưa từng nghe ấy …”

“Lâm Thi Thi đúng là trò hề. Giờ thì hay rồi, chả trúng gì mà bày đặt livestream lòe người ta.”

Dân mạng trong livestream cũng không nương tay, nháo nhào chửi rủa:

【Ai bảo ta đang giữa chừng mở sâm panh, còn lên mặt khinh thường người khác?】
【Giờ thì xong rồi, tự vả cực mạnh luôn!】
【Cạn lời thật, mua vé số mà cũng muốn đè người khác xuống để tự nâng mình lên, cái kết quá đáng đời.】

Lâm Thi Thi giãy giụa điên cuồng, gào thét về phía tôi.

Tôi chỉ nhếch môi, ta và Lục Thần với ánh mắt đầy lạnh lùng:

“Lâm Thi Thi, là chính tự đi mua vé, cũng không phải tôi kề dao vào cổ ép mua.”

Vừa dứt lời, Lục Thần bỗng nhiên túm lấy tay tôi, mặt đầy phẫn nộ:

“Tô Huyên! Rõ ràng là giở trò! Thi Thi bình thường đâu có mua vé số, chắc chắn là xúi giục ấy.”

“Cô biết trước tiệm vé kia là hàng giả, cố bày trò đúng không!?”

Bốp!

Tôi vung tay tát thẳng vào mặt hắn, khiến hắn ngã lăn xuống đất.

“Bớt nhảm đi! Cho dù tôi biết đó là tiệm bán vé giả, chẳng lẽ tôi có khả năng điều khiển việc Lâm Thi Thi mua đúng một tấm vé có dãy số giống hệt với tờ trúng giải à?”

Mọi người xung quanh cũng bắt đầu lên tiếng bênh vực tôi:

“Lục Thần đúng là mặt dày. Rõ ràng là trai của Tô Huyên, vừa thấy Lâm Thi Thi trúng số là lập tức vứt bỏ ấy.”

“Giờ lại còn đổ hết tội lên đầu Tô Huyên. Mặt mũi đâu mà sống ?”

“Có ai ép ta mua vé đâu, xui thì chịu. Giờ muốn ăn vạ à?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...