Tỏ Tình Sai Người, [...] – Chương 6

Chương 6

14

Sau khi lễ trao giải kết thúc, những tương tác giữa tôi và Lục Thời tại buổi lễ đã nhanh chóng leo lên bảng hot search.

Cùng lúc đó, mối quan hệ thanh mai trúc mã giữa tôi và Trình Vọng cũng cư dân mạng bàn tán rôm rả.

Trước kia, nếu thấy những hashtag như:

# Cầm Nhược Trình Vọng Thanh Mai Trúc Mã #

# Trúc Mã Hay Thiên Giáng Trình Vọng #

(Thiên giáng là kiểu từ trên trời rơi xuống)

Tôi hẳn sẽ vui mừng đến phát cuồng.

Nhưng bây giờ, tôi chỉ cảm thấy rất bực bội.

[Lạy các chuyên gia đọc khẩu hình, lúc đó ba người họ đã !]

[Trình Vọng và Lục Thời là đối thủ không đội trời chung, Cầm Nhược lại là thanh mai trúc mã của Trình Vọng?? Vậy Lục Thời là “thiên giáng” không? Mặc dù tôi là fan trúc mã, lần này tôi muốn về đội thiên giáng!!!]

[Trước kia, sao tôi chưa từng nghe Trình Vọng mình là trúc mã của Cầm Nhược, có phải thấy ấy nổi rồi nên định ké fame không?]

[Cảm giác có gì đó sai sai, lúc Trình Vọng lời chúc phúc, giọng điệu chua loét như dưa muối, rõ ràng là đang ghen mà.]

[Các cậu đang chuyện đen tối gì thế, Vọng nhà tôi còn đang độc thân, nam chính tập trung sự nghiệp, đừng bịa đặt nữa!]

[Đúng rồi đó, Trình Vọng nổi tiếng trong giới là không hứng thú với cảm trai , người ta chỉ chúc phúc thôi, đừng gán ghép lung tung!]

[Mọi người bình tĩnh đi, tôi chỉ là người qua đường, thật ra tôi thấy trúc mã cũng ngọt muốn xỉu huhu, couple Thị Nhược cũng quá ngọt, tôi phải chọn sao đây aaaa.]

[Mạnh dạn vote cho trúc mã một phiếu, fan Thị Nhược đừng mắng em nha aaaa.]

Ý kiến trái chiều không ngừng xuất hiện, thậm chí còn có người Trình Vọng tôi sâu đậm không thể có .

Nhưng tôi không nghĩ Trình Vọng những chuyện đó vì thích tôi.

Tôi cảm thấy, mục đích của ta rất đơn giản, chỉ để chọc tức Lục Thời mà thôi.

Thế , Lục Thời chẳng những không tức giận, mà còn vào đúng lúc dân mạng đang tranh cãi nảy lửa, đăng lên Weibo một tấm ảnh chúng tôi nắm tay nhau tại lễ trao giải.

Caption viết: “Muốn nắm tay em cả đời @Cầm Nhược.”

Làn sóng ủng hộ “trúc mã hay thiên giáng” liền nghiêng hẳn về phía Lục Thời.

[Lục Thời tôi khóc mất, trước giờ ấy chưa từng viết gì sến súa như thế.]

[Trình Vọng quá tiểu nhân, trước kia toàn lén lút mấy chuyện gièm pha Lục Thời, giờ còn cố nhận là trúc mã của Cầm Nhược, rốt cuộc là có ý gì.]

[Tóm lại, Trình Vọng đúng là kẻ chuyên ké fame.]

[Không nhiều nữa, mời các tối nay về nhà ăn cỏ hết đi, trúc mã cái gì mà trúc mã, lưu đày các người ra biên cương đi nhé.]

Trên hot search, Trình Vọng hoàn toàn lép vế.

Phần bình luận cũng đã bị fan của couple Thị Nhược chiếm lĩnh toàn bộ.

15

Trên xe, tôi đang phân vân không biết nên mở lời giải thích với Lục Thời thế nào về chuyện hiểu lầm này.

Anh ấy vừa mới đăng bài trên Weibo, tâm trạng có vẻ đang rất tốt.

Khi tôi vẫn chưa biết phải bắt đầu từ đâu, chiếc xe bỗng nhiên phanh gấp.

Tôi không cầm chắc điện thoại, nên nó rơi xuống sàn xe.

Lục Thời cúi người nhặt điện thoại của tôi lên.

Nhưng đúng lúc đó, tác của bỗng khựng lại.

Dưới ánh sáng yếu ớt, trên màn hình điện thoại hiện rõ hình nền mà tôi vẫn chưa kịp thay đổi…

“Đây là… Trình Vọng?”

Lục Thời đưa điện thoại cho tôi, đôi mắt đào hoa kia hoàn toàn mất đi nụ :

“Tại sao em lại dùng ảnh của ta hình nền?”

Xong rồi.

16

Trên xe vẫn còn có tài xế, suốt quãng đường, chúng tôi không với nhau lời nào.

Lục Thời vẫn đưa tôi về tận cửa nhà.

Tôi nghĩ sẽ chẳng gì mà quay lưng bỏ đi, lại bước vào phòng khách nhà tôi.

Anh hỏi tôi bằng giọng trầm buồn:

“Vậy… người em thích là Trình Vọng à?”

“Những lời em với hôm đó… tất cả đều là dành cho Trình Vọng sao?”

Trong đôi mắt của ẩn hiện một màu đỏ nhàn nhạt, ánh như chó nhỏ bị ướt mưa trong đêm tối.

Tôi biết, dù gì đi nữa, lỗi cũng là do tôi.

Tôi :

“Xin lỗi, em thật sự không cố ý… chỉ là vì uống say nên mới gọi nhầm… không phải em muốn lừa đâu… muốn đánh, muốn mắng thế nào cũng .”

Tôi chấp nhận số phận, nhắm mắt lại.

Nhưng ngay giây sau đó, môi tôi cảm nhận một cái chạm thật mềm mại.

Bàn tay ấm nóng của siết nhẹ sau gáy tôi, kéo tôi vào sát lồng n.g.ự.c , nụ hôn bất ngờ và mãnh liệt như cơn bão ập đến.

Đến khi tôi gần như không còn không khí để thở, mới dịu dần, chuyển sang dịu dàng quấn quýt.

Một lúc lâu sau, mới rời khỏi môi tôi.

Khóe môi Lục Thời hiện lên nụ bất cần, ánh mắt chẳng còn chút ấm áp nào:

“Thôi rồi, đừng xin lỗi nữa, như là huề rồi.”

Trông lúc này chẳng khác nào một công tử đa lăn lộn trong trường, xấu xa không ai sánh bằng:

“Chuyện mấy ngày nay… em đừng để trong lòng. Coi như là mình đang tạo nhiệt couple thôi. Sau này, sẽ tìm cơ hội công bố việc mình chia tay trong hòa bình.”

Cánh cửa bị đóng lại, tiếng “rầm” thật lớn.

Sau khi đi, cả phòng khách tĩnh lặng đến kỳ lạ.

Như thể nụ hôn cuồng nhiệt vừa rồi chỉ là ảo ảnh.

Chỉ còn trái tim tôi vẫn còn đang đập mạnh từng hồi.

Chết tiệt, chỉ là chia tay thôi mà.

Tại sao tim tôi lại đập còn nhanh hơn cả lúc tỏ chứ?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...