Ngay khoảnh khắc màn hình mở lên, mặt tôi đỏ bừng.
Qua tấm gương còn đọng hơi nước, tôi thấy người đàn ông quấn khăn tắm ngang hông, những giọt nước lăn dọc theo cơ bụng săn chắc của , từ eo chảy chầm chậm xuống phía dưới.
Anh ấy đang dùng một tay lau mái tóc ướt đẫm.
“Anh vừa xong việc, nên tranh thủ tắm một tí.”
Tôi ngượng ngùng đáp: “Biết rồi, không cần cố ý gọi video cho em xem đâu.”
Mắt cong cong, nụ càng thêm rạng rỡ, ấy : “Em là mà, chút thì sao.”
“Huống hồ, trước đây em còn sờ rồi còn gì.”
Anh đang nhắc đến cảnh thân mật trong bộ phim “Ký Ức Sao Trăng” mà chúng tôi đóng cùng nhau, khi đó, tôi đè xuống giường và chạm vào cơ bụng .
Vì cảnh thân mật là điểm yếu của tôi, nên cảnh đó bị đạo diễn cầu quay lại rất nhiều lần.
Bây giờ nhớ lại, tôi vẫn còn cảm nhận làn da nóng rực của và hơi thở phả vào tai tôi khi ấy.
Ở đầu bên kia màn hình, Lục Thời bật nhẹ: “Thôi, không trêu em nữa, giúp chọn một bộ đồ đi.”
Anh ấy bước vào phòng.
Camera hướng về hai bộ vest cao cấp, một bộ màu đen, một bộ màu xám bạc.
“Lễ trao giải tối nay, em muốn thấy mặc bộ nào?”
Tôi trả lời: “Bộ màu đen đi.”
Anh bằng giọng tràn đầy cưng chiều: “Được, chọn bộ màu đen nhé.”
“Còn nữa, tối nay em đợi , qua đón em.”
6
Sau khi kết thúc cuộc gọi video, tôi lướt xuống danh sách tin nhắn, bất chợt thấy tin nhắn của Trình Vọng gửi lúc nửa đêm.
Lúc một giờ sáng, ta gửi một tin: “Đang đó chứ?”
Có lẽ vì thấy tôi mãi không trả lời, ta tiếp tục chuyển tiếp bài báo “Đỉnh lưu tỏ giữa đêm, cả mạng phát cuồng vì sự ngọt ngào.”
Anh ta nhắn: “Là ý gì đây? Tối qua em không chỉ tỏ với mỗi thôi sao?”
“Cả đêm tỏ hai người liền, không định giải thích gì à?”
“Người đâu rồi?”
Khi thấy những tin nhắn đó, tôi lập tức nhớ lại tiếng châm chọc của đêm qua.
Tôi rất rõ, Trình Vọng là người đã có .
Nghĩ đến tiếng và giọng điệu giễu cợt của ta, tôi chỉ cảm thấy mình giống một con hề.
Thậm chí tôi còn cảm thấy có chút may mắn, may mà cuộc gọi thứ hai tôi đã gọi nhầm cho Lục Thời.
Vì không biết phải trả lời thế nào, thế là tôi bỏ qua tin nhắn của Trình Vọng.
7
Vào buổi chiều tối, Lục Thời đến đón tôi.
Anh mặc bộ vest đen mà tôi chọn, nở nụ rạng rỡ, ánh mắt cong cong đầy vui vẻ.
“Bảo bối.”
Trên xe, tôi lén lút liếc một cái, lại vô chạm phải ánh mắt đào hoa đang tràn đầy ý của .
“Đã muốn thì cho quang minh chính đại đi, ngồi xa thế gì?”
Dưới lớp quần tây, đôi chân dài của thả lỏng một cách lười nhác, khẽ chạm vào vạt váy của tôi.
Dưới ánh nắng, khuôn mặt như ánh sáng điểm xuyết, nụ bất cần đời ấy khiến tôi mặt đỏ tim đập thình thịch.
“Ngồi lại gần chút đi.”
Tôi đáp: “Ừm.”
Vừa định dịch người lại gần hơn một chút, eo tôi bất ngờ bị kéo lại.
Lục Thời đã kéo tôi sát vào người :
“Bạn trai em là mãnh thú sao? Hôm qua dũng cảm thế, hôm nay gặp mặt đã nhút nhát như mèo con rồi à?”
Tôi vội lắc đầu: “Không phải đâu, em chỉ là… chỉ là hơi ngại thôi, hahaha.”
Vừa , tôi vừa lục túi lấy viên kẹo sữa mang theo bên người, định đổi chủ đề:
“Anh ăn kẹo này không? Ngọt lắm đấy.”
Bất ngờ, Lục Thời cúi người xuống.
Chưa kịp phản ứng, đã hôn nhẹ lên môi tôi một cái.
Trong tích tắc, hơi nóng từ môi lan ra khắp gò má.
Anh khẽ nhếch môi: “Đúng là ngọt thật.”
Tôi sững người nửa giây.
Thì ra, đây chính là cảm giác đang sao?
Aaaa~
Tôi lập tức chôn mặt vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của , giấu đi gương mặt đỏ ửng vì bối rối và trái tim đang đập loạn nhịp.
8
Trước thảm đỏ, xe dừng lại.
Sau khi bước xuống, Lục Thời đưa tay ra về phía tôi.
Tôi khẽ đặt bàn tay mình vào lòng bàn tay .
Ngay sau đó, những ngón tay ấm áp của đan vào từng kẽ tay tôi, mười ngón siết chặt.
Phản ứng của đám đông còn lớn hơn tôi tưởng.
“Aaaa! Màn tỏ livestream tối qua là thật đó!!”
“Cứu tôi với, hôm qua vừa công khai, hôm nay đã tay trong tay rồi, tôi ăn đường no luôn rồi!!”
“Cặp đôi này thật sự ngọt ngào quá trời, hèn gì lúc xem phim tôi ship đến mức đau tim, hóa ra là đôi bên đều có cảm thật!!”
Thảm đỏ trải dài đến cuối sân khấu.
Cùng Lục Thời sánh bước trên thảm đỏ, tôi chào khán giả và ống kính máy quay ở khắp nơi.
Khi bước lên bậc thang, vì váy quá dài nên di chuyển hơi bất tiện.
Lục Thời cúi người, vô cùng tự nhiên giúp tôi nâng vạt váy lên, khiến đám đông lại hét lên điên cuồng.
Đến nước này rồi, bị lộ thì bị lộ thôi.
Tôi cắn răng một cái, nhẹ nhàng tựa đầu vào cánh tay Lục Thời, nở nụ còn ngọt hơn cả siêu sao.
Nụ bên khóe môi Lục Thời càng sâu hơn.
Bạn thấy sao?