13
Tôi đã mất gần hết đêm để đi cứu Đồng Vũ.
Hôm sau tôi ngủ bù đến tận chiều mới thức dậy.
Đồng Vũ đã bắt taxi về nhà lúc nửa đêm, tôi thức dậy rửa mặt rồi lại như thường lệ ngồi vào trước máy tính, mở livestream.
Ngay khi livestream vừa bắt đầu, phòng livestream của tôi đã có gần bốn vạn người tràn vào.
Tôi kêu lên một tiếng "Ồ", và điều chỉnh lại camera.
"Tốc độ của các hôm nay nhanh thật đấy?"
Bình luận:
[Cảm ơn, tốc độ của tôi lúc nào cũng nhanh.]
[Đợi nửa ngày rồi, chỉ chờ mở livestream thôi.]
[Streamer mau cho tôi biết em TY thế nào rồi? Tôi lo lắng cả đêm không ngủ !]
[Tôi cũng !]
[Tôi cũng thế, tôi chỉ đến đây để xem kết quả.]
...
Nhìn thấy hầu hết bình luận đều liên quan đến Đồng Vũ, tôi giả vờ thở dài buồn bã.
"Hóa ra các đều đến vì em TY à, không có ai đến để xem tôi livestream cả. Tôi hiểu rồi, tôi là đồ thừa thãi, tôi là phương án E, tôi là plan B, tôi là người thứ sáu ở hàng thứ năm, tôi là cúc dự phòng của bộ vest, tôi là chó nhỏ bị dầm mưa, quả cam thối rữa, là hộp sữa hết hạn một ngày, là bông hướng dương bị vứt bỏ tùy tiện, là phiếu giảm giá 5 đồng cho đơn 1000 đồng, là streamer nhỏ bé không các quan tâm... Tôi hiểu hết."
Tôi đúng lúc nức nở hai tiếng.
Bình luận lập tức sôi sục.
Có người gửi hộp quà nhỏ cho tôi, có người miễn cưỡng an ủi tôi, có người kiên trì hỏi về Đồng Vũ, lại có người tiếp tục trách móc tôi.
[Thôi đi, đừng giả vờ nữa, mau cho chúng tôi biết hình của em TY đi!]
"Được rồi."
Tôi chống cằm ngước mắt màn hình.
"Bây giờ các vào trang cá nhân của em TY xem thử, nếu không có gì bất ngờ thì ấy đã đăng video mới rồi."
Video là do hôm qua tôi bảo Đồng Vũ đăng khi tôi bắt đầu livestream, để ấy giải thích trạng của mình và cho khán giả trong phòng livestream một lời giải thích.
Tôi cũng dặn dò ấy, tốt nhất không nên nhắc đến chuyện của Vu Gia Kiệt, chỉ cần báo bình an là .
Đồng Vũ cũng theo.
Tôi vừa dứt lời, số người trong phòng livestream lập tức mất đi một nửa, rồi lại lần lượt quay lại một nửa.
Sau khi quay lại, họ đều :
[May là không sao, streamer thật sự giỏi như sao? Em TY đã cứu mạng ấy.]
Tôi khẽ mỉm , không trả lời.
"Không chuyện này nữa, chúng ta vẫn là xem nhân duyên đi, có nào muốn xem không, có thể xin kết nối nhé."
14
Rất nhanh, tôi đã nhận cầu kết nối đầu tiên trong ngày.
Đó là một gã đàn ông thô kệch miệng đầy râu, tên là "Bạn Nhất Định Sẽ Thích Tôi".
Hắn ta giọng địa phương: "Streamer, tôi cũng muốn xem nhân duyên."
Tôi gật đầu: “Được, đi.”
Bạn Nhất Định Sẽ Thích Tôi: "Tôi muốn xem nhân duyên giữa tôi và ."
Bình luận: [???]
Tôi: "???"
"Anh gì ?"
Bình luận: [Haha, streamer bị dọa đến nỗi giọng địa phương luôn rồi.]
Bạn Nhất Định Sẽ Thích Tôi: "Từ hôm qua tôi lần đầu vào phòng livestream của , tôi đã bị hấp dẫn, tôi cảm thấy chúng ta là một cặp trời sinh, sở dĩ chưa đến với nhau là vì trước đây chưa có cơ hội quen biết.”
"Cô mở livestream tôi vào phòng livestream của , đó đều là ông trời đang mai mối cho chúng ta.”
"Streamer mau xem đi, những gì tôi chắc chắn là đúng!"
Tôi: "..."
Bạn Nhất Định Sẽ Thích Tôi: "Streamer mau xem đi."
Tôi bất đắc dĩ xoa xoa trán.
"Không duyên không phận."
Bạn Nhất Định Sẽ Thích Tôi: "Sao lại như , xem không..."
Tôi dùng chuột một thao tác, ngắt kết nối của hắn ta.
Bạn Nhất Định Sẽ Thích Tôi lập tức spam điên cuồng trong bình luận.
[Streamer sao lại ngắt kết nối của tôi, có phải sợ mình sẽ tôi không!]
[Streamer sao lại ngắt kết nối của tôi, có phải sợ mình sẽ tôi không!]
[Streamer sao lại ngắt kết nối của tôi, có phải sợ mình sẽ tôi không!]
...
Thôi, tôi vẫn nên chặn hắn ta đi.
Cái này quá khó chịu rồi.
Bình luận toàn là [Hahaha.]
Cười nhạo tôi không thương tiếc.
[Lần đầu tiên trong đời tôi thấy một gã tự tin thái quá còn sống, c.h.ế.t tôi rồi.]
[Streamer sao lại ngắt kết nối của hắn ta, có phải sợ mình sẽ hắn ta không? /mặt chó]
[Lúc không duyên không phận, ánh mắt streamer kiên định đến mức có thể đi tòng quân luôn rồi.]
Tôi bất đắc dĩ cúi đầu.
"Các cục cưng, chúng ta không nữa không?"
"Tôi chỉ muốn xem nhân duyên cho tử tế thôi mà!"
Bình luận:
[Haha, không nữa không nữa, mau xem nhân duyên đi tôi thích xem.]
...
Thế là tôi lại bắt đầu con đường xem nhân duyên điên cuồng, thời gian trôi qua rất nhanh, không biết từ lúc nào trời đã tối.
Sau khi chào tạm biệt các khán giả trong phòng livestream, tôi tắt phòng livestream đi.
Bạn thấy sao?