Tơ Hồng Nhân Duyên – Chương 3

6

 

Có lẽ, các đã từng nghe về duyên âm rồi phải không?

 

Trong huyền học, duyên âm chỉ việc bị người khác giới quấy rối trong mơ, từ đó ra một số ảnh hưởng không tốt cho bản thân.

 

Nhưng tôi không hiểu huyền học, chúng ta hãy một cách phổ thông hơn.

 

Đó là "nó" sẽ biến thành người trong mơ của , quấn quýt đương với , khiến si mê không lối thoát, khiến đắm chìm trong , khiến nhớ "nó", rồi đi tìm "nó", sau đó cùng "nó" ra đi.

 

Nói ra thì giấc mơ của Tìm Nàng khá giống với cái này.

 

Nhưng may mắn là số phận của ta không như .

 

Còn TY thì không may mắn như thế.

 

Tôi không biết ấy bị cái thứ đó lừa đến làng Vu Oa bằng cách nào.

 

Nhưng tôi biết vào đêm mai giờ Hợi, ấy sẽ phải tổ chức minh hôn với cơ thể của cái thứ đó.

 

Tàn tích phong kiến không nên giữ lại.

 

Nếu lúc đầu TY lời hay ý đẹp với tôi.

 

Có lẽ ấy còn không cần phải đến làng Vu Oa một chuyến.

 

Bây giờ còn tôi phải bỏ thời gian đi cứu ấy, thật là phiền phức.

 

 

7

 

Livestream vẫn chưa tắt.

 

Mọi người trong phần bình luận đều đã sợ hãi.

 

[Sao lại đen màn hình , hình như tôi thấy có bóng đen trong rừng cây sau lưng em TY, các có thấy không?]

 

[Có thấy, đáng sợ quá!]

 

[Hu hu hu đáng lẽ mình không nên lười biếng vào đây xem livestream, ban đầu định xem chút drama thôi, giờ sợ đến mức không dám đi vệ sinh nữa...]

 

[ĐM! Giả thần giả quỷ, đã báo cáo.]

 

[Sợ quá!]

 

[Thịnh vượng, dân chủ, văn minh, hòa hợp, thịnh vượng, dân chủ, văn minh, hòa hợp...]

 

[Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân phù hộ cho con!]

 

...

 

Thái Thượng Lão Quân?

 

Ông già đó cả ngày bận luyện đan mặt mũi lem luốc, gì có thời gian phù hộ cho .

 

Thực ra tôi thấy thiên linh linh điạ linh linh, sợi tơ hồng xinh đẹp phù hộ cho thì hợp với huống hiện tại hơn đấy.

 

Tôi ngước mắt màn hình, nhe răng , an ủi họ.

 

"Các cục cưng không cần sợ, đây chỉ là hiệu ứng tôi tạo ra để khuấy bầu không khí thôi, hôm nay livestream đến đây thôi, hẹn gặp lại mọi người lần sau nhé."

 

Nói xong, trong màn hình đầy những bình luận: [Không tin, đang lừa ma đấy à?], tôi trực tiếp tắt phòng livestream.

 

Haiz, thời gian gấp rút, biết sao , cứu người quan trọng hơn mà.

 

 

8

 

Thật ra làng Vu Oa không xa nơi tôi ở lắm.

 

Nếu tôi lái xe đi bây giờ, khoảng 8-9 giờ là đến rồi.

 

Đáng tiếc là tôi không có xe.

 

tôi đứng ở cổng khu dân cư cãi nhau với tài xế xe công nghệ một hồi lâu, còn phải trả thêm hai trăm tệ tiền xe, ta mới miễn cưỡng đồng ý đưa tôi đến bên ngoài cái làng heo hút đó.

 

Điểm xuống xe chính là bên cạnh khu rừng mà TY kết nối với tôi lần cuối.

 

Tài xế vừa lùi xe rời đi vừa lẩm bẩm:

 

"Con con lứa tối tăm không việc gì chạy đến chỗ này, lúc đó bị bán đi cũng chẳng tìm ai cứu."

 

...

 

Tài xế đi rồi.

 

Trước khi đi còn lo lắng để lại số điện thoại cho tôi, bảo lúc về nếu không tìm xe thì có thể gọi cho ta.

 

Cũng coi như là người tốt, tôi cũng chẳng có gì để cảm ơn, thì chúc ta độc thân đến bốn mươi tuổi .

 

Tôi lén kéo nhẹ sợi tơ hồng trên đầu tài xế, thay đổi quỹ đạo nhân duyên của ta.

 

Không phải tôi đang nguyền rủa tài xế đâu nhé.

 

Nếu không có tôi, số mệnh của ta là độc thân đến bốn mươi lăm tuổi đó.

 

Tôi vừa giúp ta rút ngắn năm năm đấy.

 

Ha, tôi thật là tài giỏi.

 9

 

Làng Vu Oa không hề lớn.

 

Xung quanh khu rừng này, tổng cộng cũng chỉ có hơn chục hộ dân.

 

Bây giờ chưa đến 9 giờ.

 

Từng nhà từng nhà đều đã đóng chặt cửa, tắt hết đèn.

 

Như một ngôi làng hoang vắng.

 

Có điều người dân trong làng thường đi ngủ sớm, điều này có thể hiểu .

 

Ở cổng làng, tôi liếc mắt thấy ngay một hộ gia đình phía bắc tràn ngập ánh sáng đỏ, đèn lồng trắng, giấy dán cửa đỏ tươi, hai chữ "Hỷ" lớn dán trên vòng hoa bên cạnh cửa, tạo nên sự tương phản rõ rệt.

 

Cổng chính mở toang, trong sân có hai cỗ quan tài đặt ở đó, phía trước quan tài còn nối một dải lụa đỏ.

 

Hỷ tang hỷ tang, cả hai cùng đến luôn.

 

Tôi đứng ở cổng sân thò đầu vào trong.

 

Sân vắng tanh không một bóng người, giấy vàng lẫn lộn với giấy trắng và giấy đỏ phủ đầy mặt đất, gió lạnh thổi ù ù, thật sự đáng sợ.

 

Cảnh tượng này, em TY thấy chắc là sợ vỡ mật?

 

May là bây giờ ấy đang nằm trong quan tài, không biết gì cả.

 

Tôi cẩn thận bước vào sân, đi vòng quanh quan tài mấy vòng.

 

Chuẩn bị lôi TY ra khỏi quan tài rồi chạy nhanh thôi.

 

Gia đình này chắc đang đi đào huyệt ở nghĩa địa rồi, đừng để lúc họ về thì phiền phức lắm.

 

Từ xưa đến nay, theo quy tắc nam tả nữ hữu, tôi đoán TY hẳn đang nằm trong quan tài bên phải.

 

May là nắp quan tài chưa đóng đinh.

 

Tôi phải dùng hết sức mới đẩy nắp ra, rồi đứng tại chỗ, cả người ngẩn ra.

 

Cái gì thế này?

 

Sao quan tài lại trống không?

 

TY đâu rồi???

 

Có gì đó không ổn.

 

Tôi không bỏ cuộc mà lại đẩy nắp quan tài còn lại ra thì thấy TY mặc một bộ tú hòa phục màu đỏ, bị người đàn ông mặc đồ cưới bên dưới ôm chặt trong lòng.

 

Tôi: "..."

 

Tôi lập tức mở miệng chửi: "Đồ quỷ háo sắc nhà mày, còn chưa kết hôn mà đã ôm em vào lòng, màykhông biết xấu hổ à? Đàn ông c.h.ế.t rồi cũng không thành thật! Xui xẻo!"

 

Tôi vừa kéo vừa lôi TY ra khỏi quan tài.

 

Miệng vẫn không ngừng chửi rủa.

 

Khi tôi cõng TY lên chuẩn bị chạy đi, đột nhiên phát hiện có điều gì đó không ổn.

 

Nến đỏ trắng trước quan tài không biết từ lúc nào đã tắt.

 

Xung quanh yên tĩnh đến mức đáng sợ.

 

Tôi thầm bấm đốt ngón tay tính toán.

 

Ồ hô.

 

Thì ra là cái thứ đó bị tôi chửi đến mức muốn đội mồ sống dậy đánh tôi...

 

Hừ, hắn còn là thứ nhỏ nhen nữa chứ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...